Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

NÍU

NÍU

Người ơi ! Tình lỡ say rồi
Dù cho năm tháng vạn lời không phai
Bao nhiêu cơn sóng gợn dài
Bấy nhiêu nẻo đợi, u hoài lòng anh.
Niềm thương buộc sợi chỉ mành
Giông tình bão táp ngăn thành cách đôi
Cơn say từng lúc bồi hồi
Gọi tên em mãi cho đời bớt đau.
Từng đêm chẳng biết về đâu ?
Nghe lòng hoang vắng đợi sầu kêu tên
Đôi khi anh muốn bắt đền
Buộc đời trả lại môi mềm năm xưa.
Cầu mong vay chút tình thừa
Cho anh sưởi ấm khi mùa đông sang
Dù rằng xa tận ngút ngàn
Anh luôn níu kéo vội vàng, không buông.
P/s: TS.TPK  28/9/2014



GHEN

GHEN

Hôm qua, trở giấc thầm thì
Anh đây cảm nhận chuyện gì không may
Dường như có nỗi khổ dày
Đang chờ em nói tỏ bày cùng anh.
Bâng khuâng ngơ ngẩn suốt canh
Nhìn sương, nghe gió dỗ dành đơn côi
Hạt sương lo nghĩ khôn ngồi
Sợ mai ánh nắng soi đời mất đi.
Còn anh lo sợ sầu bi
Sợ mất tất cả chẳng gì trong nhau
Đường tơ ai nhuộm úa màu ?
Sợi thương ai nỡ đem sầu chất cao ?
Gió buồn, gió thổi nghẹn ngào
Quét giọt sương đẫm, gọt bào suy tư
Em ơi ! Hai tiếng "mặc dù"
Lòng anh, em hiểu... đừng như vậy mà.....
P/s: TS.TPK 24/9/2014


Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

TRÒ CHƠI XƯA & NAY

TRÒ CHƠI XƯA & NAY

Anh nhớ mãi trò chơi thuở bé
Kéo mo cau lướt nhẹ trên đường
Nụ cười em rất thân thương
Cho anh sức mạnh kéo chường mo cau.
Anh lỡ tay, niềm đau em mếu
Xin lỗi em, êm dịu chân thành
Thời gian mỗi lúc thoáng nhanh
Em thành cô gái tình xanh bao người.
Anh chua xót mỉm cười số phận
Bởi cảnh nghèo lận đận mất em
Vì yêu anh khổ từng đêm
Chuốc sầu thêm muộn, khát thèm tình yêu.
Em cho anh nhiều điều mong mỏi
Kết cuộc là buốt nhói tim gan
Vậy mà em lại phủ phàng
Một lời xin lỗi nhẹ nhàng có chăng ?
Em luôn hướng giàu sang êm ấm
Có bao giờ nghĩ phận tương lai
Rồi đây mơ mộng về ai
Cho em tất cả đêm dài sướng vui.
Anh chăm chỉ bùi ngùi chầu hụi
Mỗi một ngày đem gửi chút tình
Mong rằng hốt chót đến mình
Anh đây ẩm trọn vốn tình trước đây.
P/s : TS.TPK 15/9/2014


Không đề 129

KHÔNG ĐỀ 129

Anh cảm thấy tự nhiên ôm niềm nhớ
Nghiền ngẫm buồn, nghe nhịp thở từng hơi
Nghe con tim nức nở chẳng thành lời
Dù anh biết cuộc đời là như thế.
Yêu em quá, tim trở thành nô lệ
Đập liên hồi mạnh mẽ chẳng như xưa
Luôn khát khao tìm kiếm chút tình thừa
Anh cảm nhận đang thua trong thất bại.
Từng giây phút, tâm trí anh khờ dại
Dẫu biết rằng mãi mãi chẳng gần nhau
Thì có đâu, đi chuốc khổ sầu đau
Cho tiếng ngất nghẹn sầu trong đêm vắng.
Em trao anh mối tình đầy cay đắng
Giỡn rồi đùa qua từng chặng thời gian
Đêm từng đêm giấc ngủ lại ngỡ ngàng
Anh mong được mơ màng trong giấc mộng.

P/s : TS.TPK 07/9/2014


NGƯỜI GIÀU & NGƯỜI NGHÈO

NGƯỜI GIÀU

Những người giàu cuộc đời luôn làm chủ
Chơi với đời, tranh thủ kiếm tiền to
Quyết làm giàu, chẳng một chút đắn đo
Suy nghĩ lớn, mong kho mình đầy ắp.
Mọi cơ hội được tập trung vun đắp
Ngưỡng mộ người giàu ắp những thành công
Luôn kết giao tích cực rất sẵn lòng
Tính tôn vinh, ấm nồng từng giá trị.
Mãi đứng cao những vấn đề họ nghĩ
Luôn dang tay, mở ví đón cơ may
Được trả công theo thành quả sâu dày
Đường giàu có song song ngay hạnh phúc.
Họ chú trọng tài sản mình có thực
Quản lý tiền tích cực tốt ngày đêm
Bắt đồng tiền chăm chỉ kiếm vốn thêm
Luôn học hỏi, trao dồi tìm kiến thức.

NGƯỜI NGHÈO

Những người nghèo cuộc đời luôn bất hạnh
Giữa dòng đời mong tránh khỏi trắng tay
Có ước mơ giàu có trọn kiếp này
Nhưng đầu óc ắp đầy suy nghĩ nhỏ.
Luôn đối mặt khó khăn trong từng ngõ
Lòng ghét ganh ai giàu có hơn ta
Giao du người thất bại, chẳng ngọc ngà
Có lối nghĩ xem thường trong quảng bá.
Luôn bỏ chạy khi khó khăn muôn ngã
Chối từ đi cơ hội đã đến gần
Tính so đo công sức với thời gian
Đường hạnh phúc, giàu sang đành chọn một.
Chỉ quan tâm số tiền lương nhỏ giọt
Không giữ gìn ngã tọt té mỗi khi
Bị đồng tiền điều khiển, lại kéo ghì
Luôn tỏ vẻ chuyện gì mình cũng biết.

Ghi chú : Câu 1 của bài thơ "NGƯỜI GIÀU" + Câu 1 của bài thơ "NGƯỜI NGHÈO" thành hình 1 trong album GIÀU - NGHÈO.


P/s : TS.TPK 04/9/2014







































Ngẫm đời

NGẪM ĐỜI

Lỡ sau này, sa cơ thất thế
Sống nổi trôi hoang phế điêu tàn
Ngày đêm lặng lẽ lang thang
Thì trong bằng hữu ngó ngàng tôi chăng ?
Hay chỉ là nhìn bằng khinh bỉ
Ngoảnh mặt đi lòng nghĩ chẳng quen
Lại gần có nước mượn tiền
Còn ngoài thứ đó chỉ phiền mà thôi.
Nghĩ đến đây bồi hồi trong dạ
Cố làm ăn sợ quá cảnh nghèo
Không tiền chật vật cheo leo
Đi đâu cũng thấy buồn theo tủi thầm.
Lúc đương thời, tình thâm bè bạn
Lúc hoạn nạn, mày ráng tự lo
Đồng bạc mượn chẳng chịu cho
Lần này mượn được, lại mò lần sau.
Đôi dòng viết cùng nhau thỏ thẻ
Thử nhìn xem những kẻ thế kia
Cuối cùng quả báo chẳng lìa
Khổ càng thê thảm đầm đìa đáng thương.
P/s : TS.TPK 03/9/2014


LỄ 02/9 TÚI KHÔNG TIỀN

LỄ 02/9 TÚI KHÔNG TIỀN
Chiều chạng vạng, buồn lòng kéo đến
Thấy trong người muốn bệnh rồi em
Cơm, nước nhìn ngắm chẳng thèm
Tự nhiên thích phở, nhìn xem hết tiền.
Anh vội vả mượn liền thằng bạn
Nhưng hỡi ôi nó chẳng chịu cho
Nỉ nài, rồi lại hét to
Bạn không cho mượn, tớ chờ bán thân.
Đến chừng đó, tớ dần giàu có
Bạn đừng than, trách khổ tìm tôi
Nghe anh hăm dọa liên hồi
Nó liền cho mượn và mời đi ăn.
Ngày nghỉ lễ nhiều băng ăn nhậu
Còn riêng anh tán gẫu bằng thơ
Buồn lòng qua nét ngu ngơ
Viết lên mong được đợi chém thơ
P/s : TS.TPK 02/9/2014