Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

SĨ & LẼ

SĨ & LẼ
(Vì anh không có SĨ nên đành LẼ em ơi ! Hihi)


Anh mơ ước mình trở thành THI SĨ
Viết lời thơ theo cảm nghĩ mênh mang
Bao lời yêu,trong thương nhớ ngập tràn
Tô nét thắm, dệt thơ đan từng ý.
Anh rất tiếc, anh không là NHẠC SĨ
Viết bài ca về dĩ vãng tình ta
Cho em yêu trỗi hát lúc chiều tà
Đem tiếng nhạc thiết tha ru suy nghĩ.
Anh buồn thay, anh không là BÁC SĨ
Mổ con tim xem ý nghĩ bên trong
Xem nỗi đau chất chứa khối tình nồng
Xem nhịp đập có thật lòng không nhỉ ?
Anh chỉ trách, anh không là HỌA SĨ
Vẽ cho đời nét hoa mỹ điêu linh
Vẽ cho em một bức họa chân tình
Mang nét đẹp bóng hình em giản dị.
Anh sầu đời không trở thành TIẾN SĨ
Để được giàu trong ý chí niềm tin
Cho em vui trong hạnh phúc đượm tình
Xây mái ấm trong gia đình ... hoàn mĩ.
Anh cam chịu, anh không là LỰC SĨ
Nhấc em lên, khỏi vị trí người ta
Vì thế nên nỗi nhớ mãi la cà
Cứ đeo đẳng thiết tha trong mộng mị.
Anh mơ ước, anh trở thành TU SĨ
Ẩn dòng đời, chôn ý nghĩ đau thương
Cho đời anh tìm lại chốn đêm trường
Cho nhịp sống tìm đường về lối cũ.
P/s : TS.TPK 27/10/2014



TÌNH TRƯỜNG LÊNH ĐÊNH

TÌNH TRƯỜNG LÊNH ĐÊNH

Hôm qua cơn GIÓ hoành hành
Cuốn bay chiếc LÁ còn xanh đượm tình
CÀNH buồn, thơ thẩn lặng thinh
Ôm sầu, hứng chịu cái nhìn chua cay.
LÁ ơi ! Thương nhớ CÀNH cây ?
Sao LÁ nỡ bỏ những ngày bên nhau ?
Biết bao tình cảm vương sâu
CÀNH từng vun đắp, từ lâu bén chồi.
Giờ đây LÁ mất đi rồi
GIÓ kia chung thủy theo đời LÁ không ?
Hay là một phút sa lòng
LÁ quên tất cả tình nồng CÀNH xây.
CÀNH sầu mơ ước tỏ bày
Mong chiếc LÁ rụng nằm ngay gốc già
Rồi cơn gió khác lướt qua
CÀNH xin nghiêng đổ để mà gần nhau.
CÀNH cây và LÁ nồng sâu
Tình ta cũng thế khác đâu hỡi người ?
Qua rồi một thoáng chơi vơi
Lời thơ xin đọng, buồn khơi vào lòng.
P/s : TS.TPK 21/10/2014


Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

CHUYẾN ĐI TRONG ĐÊM

CHUYẾN ĐI TRONG ĐÊM
Một giờ rồi, đôi chân anh lặng lẽ
Ôm ba lô lướt nhẹ phố về đêm
Mang hành trang bao tâm sự nỗi niềm
Dìm nỗi nhớ, nhấn chìm trong sương gió.
Anh cố bước qua phố buồn nhiều ngõ
Từng con đường, anh thường chở em sang
Sao hôm nay im lặng quá ngỡ ngàng ?
Như thiếu vắng tiếng cười vang em gái.
Hôm nay đi, biết khi nào trở lại
Trong hành trình lập nghiệp phải xa quê
Anh quyết tâm nuôi chí lúc quay về
Là tất cả những gì em mong đợi.
Chân còn bước, tức tương lai còn tới
Ở quê nhà em có đợi anh không ?
Càng nghĩ suy, anh càng thấm nỗi lòng
Đời là thế, gập ghềnh không bằng phẳng.
Anh đâu dám ước mơ khi tay trắng
Nghĩ làm chi ? Cho nặng nhịp con tim
Đôi dòng thơ anh gửi lại nỗi niềm
Mong em đọc, từ từ em sẽ hiểu.
P/s : TS.TPK 18/10/2014


KHÔNG ĐỀ 130

KHÔNG ĐỀ 130

Từng mảnh ghép đơn sơ nhỏ nhặt
Anh góp gom xây cất thành nhà
Mong rằng ắp chứa tình ta
Thời gian rồi sẽ tình xa hóa gần.
Đời bể dâu, tình nhân em hỡi !
Ráng cố lòng gắng đợi tình anh
Mai kia trên đất SÀI THÀNH
Đường tình lối mộng ai giành hay chăng ?
Một trong hai, giàu sang ... nghèo khó
Thì đường tình bỏ ngõ không em ?
Hay là như gió qua thềm
Hơi sương ẩm ướt giữa đêm lạnh lùng.
Từng khoảnh khắc, anh nung ý chí
Đan kết thành nét nghĩ tương lai
Tha phương chân bước nẻo dài
Màng chi cái cảnh thử tài bôn ba.
Nay anh tặng căn nhà nhỏ bé
Dù hư vô nhưng sẽ hiện thành
Mong rằng em hãy tin anh
Thời gian sớm muộn xây thành ước mơ.
P/s : TS.TPK 17/10/2014


TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH

TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH

Bảng lảng chiều thu đợi gió đông
Mang hết tình em gói vào lòng
Du dương nỗi nhớ qua chiều vắng
Độc bước đơn côi mõi mắt trông.
Mõi mắt trông về nơi xứ xa
Nghiêng đầu ngơ ngẩn đợi trăng già
Van xin mây thảm đừng giăng phủ
Cho kẻ lữ hành ngắm phôi pha.
Phôi pha thương nhớ mối tình xanh
Em đã cho anh vỡ mộng thành
Nhiều đêm trở giấc, hồn sầu ngỡ
Lối cũ tình xưa, đến với anh.
Với anh tất cả chỉ mình em
Lỡ trót yêu đương dại dột thèm
Chút tình ngơ ngẩn vương sầu níu
Trao hết tình anh. Nhớ nghe em !
P/s : TS.TPK 16/10/2014


NGẪM ĐỜI 1

NGẪM ĐỜI 1

Trong cuộc sống, giữa dòng đời biến cố
Bất kỳ ai giúp đỡ một điều gì
Ta luôn cười, rồi nói rất nhu mì
"Xin cám ơn !" những gì người giúp đỡ.
Có một điều, không biết ai có nhớ ?
Hình hài ta, thì nhờ được từ ai ?
Sự lớn khôn hiểu biết tháng năm dài
Công cha mẹ, cô thầy hoài ban tặng.
"Xin cảm ơn" chỉ ba từ rất ngắn
Có mấy ai cảm nhận hết được đâu
Biết bao người lợi ích được mưu cầu
Khi đạt được ngõ hầu đều phủi sạch.
Chưa như ý, thì than thầm, thở trách
Đạt được rồi thì đốt sách, phủi tay
Cho rằng mình tài giỏi, gặp dịp may
Quên tất cả, những ngày ta ăn bám.
Nhưng kiếp sống là vô thường cõi tạm
Giành làm chi, rồi nhắm mắt lấy chăng ?
Nút áo kia còn lấy lại chẳng gần
Ngồi suy gẫm, bần thần, ôi quá chán !
P/s : TS.TPK 09/10/2014


Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

CHUYẾN ĐÒ KHÔNG EM

CHUYẾN ĐÒ KHÔNG EM

Hôm nay trở lại quê nghèo
Đò xưa tình cũ gieo neo lối sầu
Người tình lạc nẻo nơi đâu ?
Cho anh đơn lẽ, đò sầu ngã nghiêng ?
Dòng sông chất chứa u phiền
Con nước tơi tả buồn riêng bóng người
Vắng em, xóa hết tiếng cười
Mất em lối cũ thiếu người nghe thơ.
Anh buồn qua nét vu vơ
Tình trong nghịch cảnh đợi chờ không em ?
Anh quên lạc mất nỗi niềm
Lỡ không khóa cửa cho tim giăng sầu.
Con đò chung thủy hai đầu
Sớm chiều bao lượt trầm sâu nặng mình
Còn em vui bước đăng trình
Bỏ quên đò cũ, ân tình anh trao.
Em ơi ! Xin nhớ dạt dào
Lời thơ mang nặng ngọt ngào yêu thương
Mai này trăm vạn nẻo đường
Mây chiều sẽ gửi đoạn trường tình anh.
P/s: TS.TPK 04/10/2014




NHỆN SẦU TƠ GIĂNG

NHỆN SẦU TƠ GIĂNG

Thu sắp tàn, mùa đông sẽ đến
Đau lòng thay con nhện giăng tơ
Ngày đêm chăm chỉ hàng giờ
Dệt từng mạng lưới, gút tơ buộc sầu.
Mối đầu tiên, dễ dầu níu được
Phải bao phen lần lượt cheo leo
Nhiều đòn té ngã gieo neo
Hai đầu cách trở, hiểm nghèo gió lay.
Từng mối tơ đong đầy tình đượm
Chao nghiêng mình, nhặt lượm thời gian
Biết bao công sức vô vàn
Đôi khi gặp gió ngỡ ngàng bao phen.
Giống như anh bon chen tình dại
Biết bao lần trở ngại buồn thiu
Sóng tình vây kín dập dìu
Buồn trong ánh mắt, lướt yêu thơ tình.
Nhện có tơ giăng mình theo gió
Anh có thơ bày tỏ lời yêu
Mong rằng em hiểu thật nhiều
Lời thơ vang mãi tiếng yêu vào lòng.
P/s: TS.TPK 02/10/2014