LỠ CHUYẾN TÌNH YÊU 5
Thơ gãy nhịp, bản tình ca dang dỡ
Tiếc chúng mình chỉ có nợ không duyên
Mỗi lá thư chất chở nỗi u phiền
Từng dòng chữ xích xiềng trong nhịp thở.
Ai đã yêu mà chưa từng dang dỡ
Mối tình đầu là liều thuốc đắng cay.
Yêu đắm say rồi chuốt mộng đêm dài
Thương cho đậm rồi tháng ngày nuối tiếc.
Nay gặp gỡ rồi ngày mai chia biệt
Chuyện ngày xưa xin đừng nhắc làm gì
Cuộc tình xưa xin chìm lắp nó đi
Hãy nuốt thảm lệ sầu đi em hỡi !
Em sang ngang lòng anh buồn vời vợi
Tiếc cho mình cô quạnh giữa trời thu
Ngày em đi sương gió kéo giăng mù
Như khăn trắng tiễn đưa tình viễn xứ.
Bao kỉ niệm tâm hồn tôi xin giữ
Bao lá thư xin gói trọn vào lòng
Để ngày mai trời đất có sang đông
Tôi sẽ sưởi cho tâm hồn ấm lại.
Tôi ước mong thời gian xưa trở lại
Ngày hai lần mình gặp gỡ bên nhau
Luôn đùa vui say đắm bút chì màu
Từng nét vẽ của người yêu lã lướt.
Chàng thi sĩ thì làm thơ rất mượt
Bên chân dung hình ảnh của người yêu
Hình với thơ như hòa quyện mây chiều
Nhưng chỉ thiếu trái tim nồng thưởng thức.
Tôi muốn ngủ mà tim tôi muốn thức
Làm cho xong bản văn tế tình yêu
Để tiễn đưa một khối mộng trăm điều
Thành dĩ vãng bên hoang mồ tình ái.
Lời thơ cuối xin hồn ai đọng lại
Gửi kèm theo tấm thiệp cưới vu quy
Thôi hết rồi, hết tất cả còn chi
Chỉ còn lại trong tôi hình với bóng.
P/s : TS.TPK 2004