Chủ Nhật, 27 tháng 4, 2014

Kiếp phong sương

KIẾP PHONG SƯƠNG
Con người ta có song thân bao bọc
Đủ áo cơm để ăn học đến nơi
Còn đời tôi thì chịu cảnh chơi vơi
Sớm chiều phải đi tảo tần vất vả.
Có nhiều lúc nước mắt rơi lã chã
Lệ tuôn dòng ướt đẫm những vầng thơ
Có nhiều đêm tôi cùng ánh trăng mờ
Cùng khói thuốc suốt đêm khuya không ngủ.
Bao gió sương tranh đua nhau vây phủ
Đưa tôi vào những nẻo tối cô đơn
Mỗi nhịp tim chợt giá lạnh từng cơn
Từng nhịp thở ru hồn tôi tê tái.
Giữa dòng đời đôi chân tôi bước mãi
Bước để tìm một cuộc sống thanh nhàn
Bước để tìm một ánh sáng vinh quang
Tôi bước mãi trên cuộc đời phiêu bạc.
Những chiếc lá mùa thu rơi lác đác
Là bấy nhiêu sự khổ não ưu sầu
Đang nén đè lên những giọt lệ châu
Tôi nhớ mãi và xếp vào ký ức.
P/s: TS.TPK 2003

Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét