HẠT GIỐNG SÂN CHÙA
Cảnh ngơ ngác, giữa sân chùa trống vắng
Chú tiểu buồn lẳng lặng ngóng phương xa
Nỗi cô đơn thui thủi quyện chiều tà
Buồn số phận xót xa trong côi cút.
Niềm ý chí phấn đấu vươn từng chút
Sớm trưởng thành thúc giục sự thành công
Rồi mai đây đời - đạo chảy đôi dòng
Hai chọn một, khó lòng trong lo liệu.
Cha mẹ bé ở phương xa có hiểu
Nỗi khó khăn túng thiếu mộng tình thương
Nỡ đang tâm đánh mất một thiên đường
Tuổi các cháu luôn đương nhiên được có.
Được kiếp sống làm người may muôn thuở
Hãy thương yêu che chở đắp tình thương
Người hơn ta có chắc sống niên trường ?
Kẻ gục ngã có đơn phương chối bỏ ?
Hay tranh đấu khi nhịp tim còn thở
Chẳng chịu dừng buông bỏ hết oan gia
Đến chừng khi tỉnh giấc biết mình già
Thì lúc đó xót xa buồn số kiếp.
P/s: TS,TPK 22/6/2015