KHÔNG ĐỀ 137
Anh vay mượn tình thơ từng chút một
Đem vào hồn khóa chốt nỗi nhớ nhung
Hạ tháng tư cái nắng gắt tận cùng
Hàng phượng vĩ ngập ngừng khoe sắc thắm.
Đem vào hồn khóa chốt nỗi nhớ nhung
Hạ tháng tư cái nắng gắt tận cùng
Hàng phượng vĩ ngập ngừng khoe sắc thắm.
Dạo ngơ ngác, ung dung nhiều ngán ngẫm
Cuộc tình trường in đẫm lối gian nan
Thuyền đò xưa nhiều chiếc đứng xếp hàng
Tìm khoảng trống vô vàn anh chen bước.
Cuộc tình trường in đẫm lối gian nan
Thuyền đò xưa nhiều chiếc đứng xếp hàng
Tìm khoảng trống vô vàn anh chen bước.
Sông dù sâu, có thể đo bằng thước
Tình người sâu, đo được thế nào chăng
Nỗi ước mơ, nối nhịp nỗi băn khoăn
Như thách thức cản ngăn niềm mong đợi.
Tình người sâu, đo được thế nào chăng
Nỗi ước mơ, nối nhịp nỗi băn khoăn
Như thách thức cản ngăn niềm mong đợi.
Chiều dạo bước nỗi buồn ru vời vợi
Dấu chân sầu trao gởi mộng hoàng hôn
Ngóng tin em tim thấp thỏm trống dồn
Ai có hiểu chiều buồn trên đất khách.
Dấu chân sầu trao gởi mộng hoàng hôn
Ngóng tin em tim thấp thỏm trống dồn
Ai có hiểu chiều buồn trên đất khách.
P/s: TS.TPK 06/6/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét