Thứ Bảy, 20 tháng 12, 2014

GIÁNG SINH

GIÁNG SINH

Nhân dịp ngày lễ Giáng Sinh
Cho nên tôi mới tỏ tình cùng em
Không giờ vào lúc thâu đêm
Bút nghiên tẻ lạnh ngoài thềm sương rơi.
Cầu cho em được một người
Yêu em say đắm như tôi ngày nào
Đã từng xao xuyến dạt dào
Từng đêm thao thức thét gào tình yêu.
Đôi dòng cầu chúc em yêu
Giáng Sinh vui vẻ đạt nhiều ước mơ.
P/s : TS.TPK 2002


KHÔNG ĐỀ 132

KHÔNG ĐỀ 132

Nét xuân thắm dần trôi lối mộng
Lòng suy tư bay bổng hư vô
Má hồng ai khéo điểm tô ?
Cho anh nỗi nhớ ngây ngô đêm trường.
Chắc có lẽ nợ thương kiếp trước
Nên kiếp này hẹn ước với nhau
Đường đời trăm sắc, vạn màu
Nghìn đường muôn lối dệt câu mong chờ.
Từng dòng chữ lời thơ bay bổng
Góp gom vào khoảng trống hai ta
Nhiều khi giận dỗi phôi pha
Bao cơn ghen tức thật thà bủa vây.
Giáng Sinh đến, lòng đầy trỗi mộng
Ước gì anh sưởi nóng lửa tình
Mùa đông cái rét điêu linh
Hai ta sẽ ấm men tình có nhau.
P/s : TS.TPK 16/12/2014


LỠ CHUYẾN TÌNH YÊU 5

LỠ CHUYẾN TÌNH YÊU 5

Thơ gãy nhịp, bản tình ca dang dỡ
Tiếc chúng mình chỉ có nợ không duyên
Mỗi lá thư chất chở nỗi u phiền
Từng dòng chữ xích xiềng trong nhịp thở.
Ai đã yêu mà chưa từng dang dỡ
Mối tình đầu là liều thuốc đắng cay.
Yêu đắm say rồi chuốt mộng đêm dài
Thương cho đậm rồi tháng ngày nuối tiếc.
Nay gặp gỡ rồi ngày mai chia biệt
Chuyện ngày xưa xin đừng nhắc làm gì
Cuộc tình xưa xin chìm lắp nó đi
Hãy nuốt thảm lệ sầu đi em hỡi !
Em sang ngang lòng anh buồn vời vợi
Tiếc cho mình cô quạnh giữa trời thu
Ngày em đi sương gió kéo giăng mù
Như khăn trắng tiễn đưa tình viễn xứ.
Bao kỉ niệm tâm hồn tôi xin giữ
Bao lá thư xin gói trọn vào lòng
Để ngày mai trời đất có sang đông
Tôi sẽ sưởi cho tâm hồn ấm lại.
Tôi ước mong thời gian xưa trở lại
Ngày hai lần mình gặp gỡ bên nhau
Luôn đùa vui say đắm bút chì màu
Từng nét vẽ của người yêu lã lướt.
Chàng thi sĩ thì làm thơ rất mượt
Bên chân dung hình ảnh của người yêu
Hình với thơ như hòa quyện mây chiều
Nhưng chỉ thiếu trái tim nồng thưởng thức.
Tôi muốn ngủ mà tim tôi muốn thức
Làm cho xong bản văn tế tình yêu
Để tiễn đưa một khối mộng trăm điều
Thành dĩ vãng bên hoang mồ tình ái.
Lời thơ cuối xin hồn ai đọng lại
Gửi kèm theo tấm thiệp cưới vu quy
Thôi hết rồi, hết tất cả còn chi
Chỉ còn lại trong tôi hình với bóng.
P/s : TS.TPK 2004


Chủ Nhật, 7 tháng 12, 2014

CÁI TÚI

CÁI TÚI
Có nhiều lúc, bản thân tự hỏi
"Gã thợ may lầm lỗi hay quên ?"
May đồ đặt túi ngửa lên
Dành tiền chứa bạc, thói quen xưa giờ.
Giúp phương tiện, gom quơ vào túi
Cho lòng tham mơ muội phủ dày
Bạc tiền chứa ắp dư đầy
Cũng không ngơi nghỉ dựng gây phước điền.
Kẻ khốn khó không tiền trốn nhủi
Kẻ cơ hàn lủi thủi từng ngày
Cũng do túi chẳng được đầy
Đem thân tần tảo, bừa cày khắp nơi.
Muôn cớ sự, tại nơi cái túi
Nên tự lòng an ủi lý chân
Không nên tính chuyện xa gần
Vừa no đủ ấm tấm thân hàng ngày.
Đề nghị bác thợ may cân nhắc
Khi may đồ đừng đặt túi chi
Để cho khỏi đựng thứ gì
Quay về bản tánh nhu mì xa xưa.
Bài thơ này xin thưa tất cả
Rất điên cuồng "chấp ngã" phải không ?
Chú tiểu xin viết đôi dòng
Có gì sơ sót, kính mong lượng tình ... !!!
P/s : TS.TPK 03/12/2014


Chủ Nhật, 30 tháng 11, 2014

MƯỢN NỢ

MƯỢN NỢ

Ngẫm suy lại một thời nghèo khó
Chìa đôi tay mượn nợ gần xa
Mãi nhìn sắc mặt người ta
Khi vui mới dám thốt ra lời nhờ.
Cái ngoảnh mặt, thơ ơ lạnh nhạt
Đủ để ta ruột thắt, mưa ngâu
Cuối cùng là cái lắc đầu
Chối từ, khước hẹn dệt câu lỡ rồi.
Đến thằng bạn cùng thời cắp sách
Nhà hơi sang, nhưng rất chịu chơi
Vừa nghe có tiếng mở lời
Nó liền cho mượn chẳng hồi đắn đo.
Cầm xấp bạc buồn cho số phận
Kiếp nghèo nàn, lận đận chạy vay
Giờ này tiền đã cầm tay
Chút nữa rồi sẽ trả ngay nợ người.
Bao xốn xan buồn cười chua xót
Lòng nghẹn ngào, đời cợt nổi trôi
Làm ăn thua lỗ quá trời
Phải đành mượn nợ cho vơi phần nào.
Cảnh khốn khó dạt dào dâu bể
Lúc đương thời huynh đệ có nhau
Đến khi gặp cảnh thương đau
"Bạn ơi ! Xin lỗi ! Lần sau nhé bồ !".
Bao tủi nhục thẩn thờ cố gượng
Ráng làm ăn khỏi vướng cảnh nghèo
Không tiền như thể bọt bèo
Đi đâu cũng thấy cheo leo tủi sầu.
P/s : TS.TPK  27/11/2014


Thứ Tư, 19 tháng 11, 2014

TÌNH THẦY

TÌNH THẦY 

Ngoài cha mẹ, tình thầy là cao cả
Vì tương lai, vì thế hệ mai sau
Nên tình thầy rất tha thiết dạt dào
Thật tận tụy khi truyền trao kiến thức.
Có nhiều lúc nhìn thấy thầy thao thức
Ngồi trầm ngâm soạn giáo án từng bài
Để chúng em có cách học hăng say
Nên thầy phải soạn ra nhiều cách dạy.
Nhìn tóc thầy đã bạc phơ trên mái
Tay run run cầm phấn viết bảng đen
Hình ảnh kia dường như tựa thân quen
Em nhớ mãi, không bao giờ phai nhạt.

THA PHƯƠNG KHÁCH
Lễ Nhà Giáo 20/11/1997



ƠN THẦY CÔ

ƠN THẦY CÔ
Nhân dịp ngày nhà giáo
Em xin tặng thầy cô
Một chùm hoa màu đỏ
Với bao niềm ước mơ.
Được thầy cô dìu dắt
Chỉ dạy những nẻo đường
Vì chúng em còn nhỏ
Chưa dãi nắng dầm sương.
Đường đời chưa từng trải
Kiến thức chưa được thông
Tuổi trẻ còn dùng bám
Suốt ngày ăn ở không.
Hôm nay được thầy dạy
Những kiến thức điều hay
Chúng em gắng học tập
Sau xây đắp tương lai.
Dù ngày mai lập nghiệp
Khắp góc bể chân trời
Chúng em luôn nhớ mãi
Tình cảm của thầy cô.
THA PHƯƠNG KHÁCH
Lễ Nhà Giáo 20/11/1997



CHỚM ĐÔNG

CHỚM ĐÔNG

Trời miền nam, bước vào đông rồi đấy
Gió bấc buồn ngoe nguẩy thổi vi vu
Có nghĩa là chấm dứt một mùa thu
Bao kỉ niệm, lời ru anh khép lại.
Xin chào đón mùa đông đầy tê tái
Mang nỗi buồn tình ái nhẹ vào tim
Lạnh tiết trời có áo phủ chăn êm
Lòng giá buốt anh tìm gì sưởi ấm ?
Trời xứ em, giờ này rét rất đậm
Hãy nhớ thêm áo ấm mặc vào người
Anh nơi này đơn lẽ đã quen rồi
Lạnh chút ít tiết trời đâu có thấm.
Càng giá rét, anh thẩn thơ suy gẫm
Người phương xa, lạnh lắm giống như tôi ?
Hay vui say trong ấm áp chung đôi ?
Hay đơn lẽ, bồi hồi khi chiều vắng ?
Nghĩ vu vơ anh vội tìm men đắng
Uống cho say xóa hẵng hết dòng đời
Muốn nhấn chìm, nhưng tình lại dậy khơi
Tăng nỗi nhớ, nhìn đời anh càng tỉnh.
P/s : TS.TPK 19/11/2014



CHIỀU ĐÔNG

CHIỀU ĐÔNG

Những buổi chiều đông gió lạnh về
Nỗi lòng thi sĩ thật tái tê
Suy tư nhung nhớ hoa trinh nữ
Sắc đẹp tinh khôi vội vong thề.
Vong thề nàng vội bước sang ngang
Để lại tình tôi khối bẽ bàng
Ngày đêm thao thức vì thương nhớ :
"Hình bóng người yêu đẹp dịu dàng".
Dịu dàng thùy mị dáng thướt tha
Tóc xỏa ngàng vai đẹp mượt mà
Môi hồng má phấn nhìn duyên dáng
Ngọc thốt hoa cười tựa Tiên - nga.
Tiên - nga dẫu có xuống trần gian
Cũng phải thầm ghen lệ ngập tràn
Vì tài và sắc nàng vẹn đủ
Có thể nói rằng : "nhất thế gian".
Thế gian nhiều cảnh lắm đau thương
Gian khổ sầu bi kiếp giữ vườn
Ngày đêm chăm sóc hoa trinh nữ
Kết cuộc sau cùng chịu tiếc thương.
Tiếc thương hoa trắng vội xa cành
Vội bỏ chồi non với lá xanh
Lìa xa thôn nhỏ về gác tía
Để lại sau lưng lá trơ cành.
Trơ cành bi - đát lắm em ơi !
Thao thức canh thâu chẳng thốt lời
Ngày đêm đau khổ buồn lẽ bóng
Tim héo gan sầu dạ chẳng ngơi.
P/s : TS.TPK 
Mùa đông 1998


Thứ Tư, 12 tháng 11, 2014

CUỘC TÌNH PHÂN SỐ

CUỘC TÌNH PHÂN SỐ
"Quy đồng" mãi tìm em nơi "mẫu số"
Lòng nghẹn ngào khi nỗi khổ trong "căn"
Anh "bình phương", "hạ bậc" rất nhiều lần
"Nhân phân phối", "thêm dần" em có thấu ?
Em ở "tử", còn anh luôn ở "mẫu"
Cách chia nhau, bởi dấu gạch ngăn đôi
Em "lũy thừa" mơ ước quá cao ngôi
Anh bình dị, tìm đời trong "đơn giản".
Em thoải mái trên "giản đồ', "vô hạn"
Còn anh đây, giới hạn phải khác "0"
Muốn đến em "nhân liên hợp" cõi lòng
Nhưng khổ nổi, "mũ âm" không tránh khỏi.
"Hằng đẳng thức" đưa tình ta chung lối
"Giải phương trình" mơ vội, kiếm "nghiệm" em
Anh đau thương, tính toán mãi thâu đêm
Tìm cảm nhận nỗi niềm chưa "tối giản".
P/s : TS.TPK 12/11/2014


ĐÔNG VỀ

ĐÔNG VỀ

Đông sẽ về theo bốn mùa ước hẹn
Mang tình sầu trơ trẽn goi tên ai
Gió vi vu giá rét giữa đêm dài
Em có biết, u hoài anh mất ngủ.
Lạnh tiết trời có áo - chăn đắp phủ
Lạnh con tim ủ rũ biết làm sao ?
Mượn dòng thơ, mang tâm sự ngọt ngào
Đem đốt cháy dạt dào người trong mộng.
Em vui say trong men tình gió lộng
Có bao giờ trông ngóng nghĩ về anh
Bao ước mơ chan chứa đợi chân thành
Anh luôn gói, cất dành trong tiềm thức.
Thời gian trôi, tim anh càng thúc giục
Phải làm gì ? Trong lúc vắng xa nhau
Dù biết rằng giữa thế giới muôn màu
Niềm tin tưởng, ban đầu còn hay mất ?
P/s : TS.TPK 10/11/2014


Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

KHÔNG ĐỀ 131

KHÔNG ĐỀ 131

Đêm đêm tôi mãi gục đầu
Bên trang giấy trắng rót sầu vào thơ
Thương ai chuốc khổ tình chờ
Bao năm xuôi ngược, bây giờ nghe đau.
Mực nồng quyện giấy đêm thâu
Trăng nghiêng cong lưỡi ru sầu trong sương
Gió buồn lất phất đưa hương
Men tình xa lối tìm đường đến tôi.
Dù rằng tình cách xa xôi
Sao lòng cứ nghĩ bờ môi dựa kề
Trách ai quên cả lối về
Bỏ mặc đường cũ, làng quê năm nào.
Thôi thì tìm giấc chiêm bao
Hỏi người phương đó, chừng nào thăm tôi ?
Dù lời ngắn ngủi như vôi
Cũng thấy ấm áp tình tôi dặm trường.

P/s : TS.TPK 04/11/2014


Chủ Nhật, 26 tháng 10, 2014

SĨ & LẼ

SĨ & LẼ
(Vì anh không có SĨ nên đành LẼ em ơi ! Hihi)


Anh mơ ước mình trở thành THI SĨ
Viết lời thơ theo cảm nghĩ mênh mang
Bao lời yêu,trong thương nhớ ngập tràn
Tô nét thắm, dệt thơ đan từng ý.
Anh rất tiếc, anh không là NHẠC SĨ
Viết bài ca về dĩ vãng tình ta
Cho em yêu trỗi hát lúc chiều tà
Đem tiếng nhạc thiết tha ru suy nghĩ.
Anh buồn thay, anh không là BÁC SĨ
Mổ con tim xem ý nghĩ bên trong
Xem nỗi đau chất chứa khối tình nồng
Xem nhịp đập có thật lòng không nhỉ ?
Anh chỉ trách, anh không là HỌA SĨ
Vẽ cho đời nét hoa mỹ điêu linh
Vẽ cho em một bức họa chân tình
Mang nét đẹp bóng hình em giản dị.
Anh sầu đời không trở thành TIẾN SĨ
Để được giàu trong ý chí niềm tin
Cho em vui trong hạnh phúc đượm tình
Xây mái ấm trong gia đình ... hoàn mĩ.
Anh cam chịu, anh không là LỰC SĨ
Nhấc em lên, khỏi vị trí người ta
Vì thế nên nỗi nhớ mãi la cà
Cứ đeo đẳng thiết tha trong mộng mị.
Anh mơ ước, anh trở thành TU SĨ
Ẩn dòng đời, chôn ý nghĩ đau thương
Cho đời anh tìm lại chốn đêm trường
Cho nhịp sống tìm đường về lối cũ.
P/s : TS.TPK 27/10/2014



TÌNH TRƯỜNG LÊNH ĐÊNH

TÌNH TRƯỜNG LÊNH ĐÊNH

Hôm qua cơn GIÓ hoành hành
Cuốn bay chiếc LÁ còn xanh đượm tình
CÀNH buồn, thơ thẩn lặng thinh
Ôm sầu, hứng chịu cái nhìn chua cay.
LÁ ơi ! Thương nhớ CÀNH cây ?
Sao LÁ nỡ bỏ những ngày bên nhau ?
Biết bao tình cảm vương sâu
CÀNH từng vun đắp, từ lâu bén chồi.
Giờ đây LÁ mất đi rồi
GIÓ kia chung thủy theo đời LÁ không ?
Hay là một phút sa lòng
LÁ quên tất cả tình nồng CÀNH xây.
CÀNH sầu mơ ước tỏ bày
Mong chiếc LÁ rụng nằm ngay gốc già
Rồi cơn gió khác lướt qua
CÀNH xin nghiêng đổ để mà gần nhau.
CÀNH cây và LÁ nồng sâu
Tình ta cũng thế khác đâu hỡi người ?
Qua rồi một thoáng chơi vơi
Lời thơ xin đọng, buồn khơi vào lòng.
P/s : TS.TPK 21/10/2014


Thứ Bảy, 18 tháng 10, 2014

CHUYẾN ĐI TRONG ĐÊM

CHUYẾN ĐI TRONG ĐÊM
Một giờ rồi, đôi chân anh lặng lẽ
Ôm ba lô lướt nhẹ phố về đêm
Mang hành trang bao tâm sự nỗi niềm
Dìm nỗi nhớ, nhấn chìm trong sương gió.
Anh cố bước qua phố buồn nhiều ngõ
Từng con đường, anh thường chở em sang
Sao hôm nay im lặng quá ngỡ ngàng ?
Như thiếu vắng tiếng cười vang em gái.
Hôm nay đi, biết khi nào trở lại
Trong hành trình lập nghiệp phải xa quê
Anh quyết tâm nuôi chí lúc quay về
Là tất cả những gì em mong đợi.
Chân còn bước, tức tương lai còn tới
Ở quê nhà em có đợi anh không ?
Càng nghĩ suy, anh càng thấm nỗi lòng
Đời là thế, gập ghềnh không bằng phẳng.
Anh đâu dám ước mơ khi tay trắng
Nghĩ làm chi ? Cho nặng nhịp con tim
Đôi dòng thơ anh gửi lại nỗi niềm
Mong em đọc, từ từ em sẽ hiểu.
P/s : TS.TPK 18/10/2014


KHÔNG ĐỀ 130

KHÔNG ĐỀ 130

Từng mảnh ghép đơn sơ nhỏ nhặt
Anh góp gom xây cất thành nhà
Mong rằng ắp chứa tình ta
Thời gian rồi sẽ tình xa hóa gần.
Đời bể dâu, tình nhân em hỡi !
Ráng cố lòng gắng đợi tình anh
Mai kia trên đất SÀI THÀNH
Đường tình lối mộng ai giành hay chăng ?
Một trong hai, giàu sang ... nghèo khó
Thì đường tình bỏ ngõ không em ?
Hay là như gió qua thềm
Hơi sương ẩm ướt giữa đêm lạnh lùng.
Từng khoảnh khắc, anh nung ý chí
Đan kết thành nét nghĩ tương lai
Tha phương chân bước nẻo dài
Màng chi cái cảnh thử tài bôn ba.
Nay anh tặng căn nhà nhỏ bé
Dù hư vô nhưng sẽ hiện thành
Mong rằng em hãy tin anh
Thời gian sớm muộn xây thành ước mơ.
P/s : TS.TPK 17/10/2014


TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH

TÌNH TRONG NGHỊCH CẢNH

Bảng lảng chiều thu đợi gió đông
Mang hết tình em gói vào lòng
Du dương nỗi nhớ qua chiều vắng
Độc bước đơn côi mõi mắt trông.
Mõi mắt trông về nơi xứ xa
Nghiêng đầu ngơ ngẩn đợi trăng già
Van xin mây thảm đừng giăng phủ
Cho kẻ lữ hành ngắm phôi pha.
Phôi pha thương nhớ mối tình xanh
Em đã cho anh vỡ mộng thành
Nhiều đêm trở giấc, hồn sầu ngỡ
Lối cũ tình xưa, đến với anh.
Với anh tất cả chỉ mình em
Lỡ trót yêu đương dại dột thèm
Chút tình ngơ ngẩn vương sầu níu
Trao hết tình anh. Nhớ nghe em !
P/s : TS.TPK 16/10/2014


NGẪM ĐỜI 1

NGẪM ĐỜI 1

Trong cuộc sống, giữa dòng đời biến cố
Bất kỳ ai giúp đỡ một điều gì
Ta luôn cười, rồi nói rất nhu mì
"Xin cám ơn !" những gì người giúp đỡ.
Có một điều, không biết ai có nhớ ?
Hình hài ta, thì nhờ được từ ai ?
Sự lớn khôn hiểu biết tháng năm dài
Công cha mẹ, cô thầy hoài ban tặng.
"Xin cảm ơn" chỉ ba từ rất ngắn
Có mấy ai cảm nhận hết được đâu
Biết bao người lợi ích được mưu cầu
Khi đạt được ngõ hầu đều phủi sạch.
Chưa như ý, thì than thầm, thở trách
Đạt được rồi thì đốt sách, phủi tay
Cho rằng mình tài giỏi, gặp dịp may
Quên tất cả, những ngày ta ăn bám.
Nhưng kiếp sống là vô thường cõi tạm
Giành làm chi, rồi nhắm mắt lấy chăng ?
Nút áo kia còn lấy lại chẳng gần
Ngồi suy gẫm, bần thần, ôi quá chán !
P/s : TS.TPK 09/10/2014


Thứ Bảy, 4 tháng 10, 2014

CHUYẾN ĐÒ KHÔNG EM

CHUYẾN ĐÒ KHÔNG EM

Hôm nay trở lại quê nghèo
Đò xưa tình cũ gieo neo lối sầu
Người tình lạc nẻo nơi đâu ?
Cho anh đơn lẽ, đò sầu ngã nghiêng ?
Dòng sông chất chứa u phiền
Con nước tơi tả buồn riêng bóng người
Vắng em, xóa hết tiếng cười
Mất em lối cũ thiếu người nghe thơ.
Anh buồn qua nét vu vơ
Tình trong nghịch cảnh đợi chờ không em ?
Anh quên lạc mất nỗi niềm
Lỡ không khóa cửa cho tim giăng sầu.
Con đò chung thủy hai đầu
Sớm chiều bao lượt trầm sâu nặng mình
Còn em vui bước đăng trình
Bỏ quên đò cũ, ân tình anh trao.
Em ơi ! Xin nhớ dạt dào
Lời thơ mang nặng ngọt ngào yêu thương
Mai này trăm vạn nẻo đường
Mây chiều sẽ gửi đoạn trường tình anh.
P/s: TS.TPK 04/10/2014




NHỆN SẦU TƠ GIĂNG

NHỆN SẦU TƠ GIĂNG

Thu sắp tàn, mùa đông sẽ đến
Đau lòng thay con nhện giăng tơ
Ngày đêm chăm chỉ hàng giờ
Dệt từng mạng lưới, gút tơ buộc sầu.
Mối đầu tiên, dễ dầu níu được
Phải bao phen lần lượt cheo leo
Nhiều đòn té ngã gieo neo
Hai đầu cách trở, hiểm nghèo gió lay.
Từng mối tơ đong đầy tình đượm
Chao nghiêng mình, nhặt lượm thời gian
Biết bao công sức vô vàn
Đôi khi gặp gió ngỡ ngàng bao phen.
Giống như anh bon chen tình dại
Biết bao lần trở ngại buồn thiu
Sóng tình vây kín dập dìu
Buồn trong ánh mắt, lướt yêu thơ tình.
Nhện có tơ giăng mình theo gió
Anh có thơ bày tỏ lời yêu
Mong rằng em hiểu thật nhiều
Lời thơ vang mãi tiếng yêu vào lòng.
P/s: TS.TPK 02/10/2014


Chủ Nhật, 28 tháng 9, 2014

NÍU

NÍU

Người ơi ! Tình lỡ say rồi
Dù cho năm tháng vạn lời không phai
Bao nhiêu cơn sóng gợn dài
Bấy nhiêu nẻo đợi, u hoài lòng anh.
Niềm thương buộc sợi chỉ mành
Giông tình bão táp ngăn thành cách đôi
Cơn say từng lúc bồi hồi
Gọi tên em mãi cho đời bớt đau.
Từng đêm chẳng biết về đâu ?
Nghe lòng hoang vắng đợi sầu kêu tên
Đôi khi anh muốn bắt đền
Buộc đời trả lại môi mềm năm xưa.
Cầu mong vay chút tình thừa
Cho anh sưởi ấm khi mùa đông sang
Dù rằng xa tận ngút ngàn
Anh luôn níu kéo vội vàng, không buông.
P/s: TS.TPK  28/9/2014



GHEN

GHEN

Hôm qua, trở giấc thầm thì
Anh đây cảm nhận chuyện gì không may
Dường như có nỗi khổ dày
Đang chờ em nói tỏ bày cùng anh.
Bâng khuâng ngơ ngẩn suốt canh
Nhìn sương, nghe gió dỗ dành đơn côi
Hạt sương lo nghĩ khôn ngồi
Sợ mai ánh nắng soi đời mất đi.
Còn anh lo sợ sầu bi
Sợ mất tất cả chẳng gì trong nhau
Đường tơ ai nhuộm úa màu ?
Sợi thương ai nỡ đem sầu chất cao ?
Gió buồn, gió thổi nghẹn ngào
Quét giọt sương đẫm, gọt bào suy tư
Em ơi ! Hai tiếng "mặc dù"
Lòng anh, em hiểu... đừng như vậy mà.....
P/s: TS.TPK 24/9/2014


Thứ Hai, 15 tháng 9, 2014

TRÒ CHƠI XƯA & NAY

TRÒ CHƠI XƯA & NAY

Anh nhớ mãi trò chơi thuở bé
Kéo mo cau lướt nhẹ trên đường
Nụ cười em rất thân thương
Cho anh sức mạnh kéo chường mo cau.
Anh lỡ tay, niềm đau em mếu
Xin lỗi em, êm dịu chân thành
Thời gian mỗi lúc thoáng nhanh
Em thành cô gái tình xanh bao người.
Anh chua xót mỉm cười số phận
Bởi cảnh nghèo lận đận mất em
Vì yêu anh khổ từng đêm
Chuốc sầu thêm muộn, khát thèm tình yêu.
Em cho anh nhiều điều mong mỏi
Kết cuộc là buốt nhói tim gan
Vậy mà em lại phủ phàng
Một lời xin lỗi nhẹ nhàng có chăng ?
Em luôn hướng giàu sang êm ấm
Có bao giờ nghĩ phận tương lai
Rồi đây mơ mộng về ai
Cho em tất cả đêm dài sướng vui.
Anh chăm chỉ bùi ngùi chầu hụi
Mỗi một ngày đem gửi chút tình
Mong rằng hốt chót đến mình
Anh đây ẩm trọn vốn tình trước đây.
P/s : TS.TPK 15/9/2014


Không đề 129

KHÔNG ĐỀ 129

Anh cảm thấy tự nhiên ôm niềm nhớ
Nghiền ngẫm buồn, nghe nhịp thở từng hơi
Nghe con tim nức nở chẳng thành lời
Dù anh biết cuộc đời là như thế.
Yêu em quá, tim trở thành nô lệ
Đập liên hồi mạnh mẽ chẳng như xưa
Luôn khát khao tìm kiếm chút tình thừa
Anh cảm nhận đang thua trong thất bại.
Từng giây phút, tâm trí anh khờ dại
Dẫu biết rằng mãi mãi chẳng gần nhau
Thì có đâu, đi chuốc khổ sầu đau
Cho tiếng ngất nghẹn sầu trong đêm vắng.
Em trao anh mối tình đầy cay đắng
Giỡn rồi đùa qua từng chặng thời gian
Đêm từng đêm giấc ngủ lại ngỡ ngàng
Anh mong được mơ màng trong giấc mộng.

P/s : TS.TPK 07/9/2014


NGƯỜI GIÀU & NGƯỜI NGHÈO

NGƯỜI GIÀU

Những người giàu cuộc đời luôn làm chủ
Chơi với đời, tranh thủ kiếm tiền to
Quyết làm giàu, chẳng một chút đắn đo
Suy nghĩ lớn, mong kho mình đầy ắp.
Mọi cơ hội được tập trung vun đắp
Ngưỡng mộ người giàu ắp những thành công
Luôn kết giao tích cực rất sẵn lòng
Tính tôn vinh, ấm nồng từng giá trị.
Mãi đứng cao những vấn đề họ nghĩ
Luôn dang tay, mở ví đón cơ may
Được trả công theo thành quả sâu dày
Đường giàu có song song ngay hạnh phúc.
Họ chú trọng tài sản mình có thực
Quản lý tiền tích cực tốt ngày đêm
Bắt đồng tiền chăm chỉ kiếm vốn thêm
Luôn học hỏi, trao dồi tìm kiến thức.

NGƯỜI NGHÈO

Những người nghèo cuộc đời luôn bất hạnh
Giữa dòng đời mong tránh khỏi trắng tay
Có ước mơ giàu có trọn kiếp này
Nhưng đầu óc ắp đầy suy nghĩ nhỏ.
Luôn đối mặt khó khăn trong từng ngõ
Lòng ghét ganh ai giàu có hơn ta
Giao du người thất bại, chẳng ngọc ngà
Có lối nghĩ xem thường trong quảng bá.
Luôn bỏ chạy khi khó khăn muôn ngã
Chối từ đi cơ hội đã đến gần
Tính so đo công sức với thời gian
Đường hạnh phúc, giàu sang đành chọn một.
Chỉ quan tâm số tiền lương nhỏ giọt
Không giữ gìn ngã tọt té mỗi khi
Bị đồng tiền điều khiển, lại kéo ghì
Luôn tỏ vẻ chuyện gì mình cũng biết.

Ghi chú : Câu 1 của bài thơ "NGƯỜI GIÀU" + Câu 1 của bài thơ "NGƯỜI NGHÈO" thành hình 1 trong album GIÀU - NGHÈO.


P/s : TS.TPK 04/9/2014







































Ngẫm đời

NGẪM ĐỜI

Lỡ sau này, sa cơ thất thế
Sống nổi trôi hoang phế điêu tàn
Ngày đêm lặng lẽ lang thang
Thì trong bằng hữu ngó ngàng tôi chăng ?
Hay chỉ là nhìn bằng khinh bỉ
Ngoảnh mặt đi lòng nghĩ chẳng quen
Lại gần có nước mượn tiền
Còn ngoài thứ đó chỉ phiền mà thôi.
Nghĩ đến đây bồi hồi trong dạ
Cố làm ăn sợ quá cảnh nghèo
Không tiền chật vật cheo leo
Đi đâu cũng thấy buồn theo tủi thầm.
Lúc đương thời, tình thâm bè bạn
Lúc hoạn nạn, mày ráng tự lo
Đồng bạc mượn chẳng chịu cho
Lần này mượn được, lại mò lần sau.
Đôi dòng viết cùng nhau thỏ thẻ
Thử nhìn xem những kẻ thế kia
Cuối cùng quả báo chẳng lìa
Khổ càng thê thảm đầm đìa đáng thương.
P/s : TS.TPK 03/9/2014


LỄ 02/9 TÚI KHÔNG TIỀN

LỄ 02/9 TÚI KHÔNG TIỀN
Chiều chạng vạng, buồn lòng kéo đến
Thấy trong người muốn bệnh rồi em
Cơm, nước nhìn ngắm chẳng thèm
Tự nhiên thích phở, nhìn xem hết tiền.
Anh vội vả mượn liền thằng bạn
Nhưng hỡi ôi nó chẳng chịu cho
Nỉ nài, rồi lại hét to
Bạn không cho mượn, tớ chờ bán thân.
Đến chừng đó, tớ dần giàu có
Bạn đừng than, trách khổ tìm tôi
Nghe anh hăm dọa liên hồi
Nó liền cho mượn và mời đi ăn.
Ngày nghỉ lễ nhiều băng ăn nhậu
Còn riêng anh tán gẫu bằng thơ
Buồn lòng qua nét ngu ngơ
Viết lên mong được đợi chém thơ
P/s : TS.TPK 02/9/2014


Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

TỔNG KẾT SINH NHẬT

TỔNG KẾT SINH NHẬT

Hôm nay, tổng kết tiệc qua
Tớ đây dư được cây ba lượng vàng
Bán xong, tớ lấy tiền sang
Mua chiếc A-lac chở nàng đi chơi.

Xiết ga, nàng nhéo quá trời
Sao chạy dữ vậy, em thời bệnh tim
Tôi đây không nói lặng im
Định chạy như thế để tìm chốn ôm.

Cám ơn bè bạn gần xa
Giúp cho chú tiểu nhiều quà cầm tay
Chân thành cảm tạ hăng say
Năm sau xin nhớ......quà này gấp đôi.

P/s : TS.TPK 31/8/2014



Sinh nhật tôi 2

SINH NHẬT TÔI (2)

Giờ này tôi được trào đời
Tôi cất tiếng khóc, gọi mời niềm đau
Nhà nghèo thiếu trước hụt sau
Cha thời rước mụ, mẹ đau trăm nghìn. 

Năm hơi, mẹ rặn quặn mình
Tôi đây mới chịu nghiêng mình chui ra
Giờ đây ngồi nhớ xót xa
Công ơn cha mẹ thật là quý thay.

Tôi đi hết quãng đời dài
Không ai cho được hình hài hôm nay
Đôi lời chú tiểu tỏ bày
Đời này đời khác ơn dày khắc ghi.

P/s : TS.TPK 30/8/2014




Sinh nhật tôi 1


SINH NHẬT TÔI (1)

Hôm nay sinh nhật của tôi
Biết bao kỉ niệm dậy khơi liên hồi
Năm nào hai đứa chung đôi
Thổi đèn cắt bánh, kề môi ngọt nồng.

Bây giờ em đã sang sông
Còn anh ở lại ru lòng nhớ em
Chẳng quà, không có bánh kem
Một mình độc bước, khát thèm đơn côi.

Đời tôi, số bạc như vôi
Yêu trong lầm lỡ, nghẹn lời đắng cay
Cám ơn ! Em tặng quà này
Anh luôn giữ mãi dù cay xé lòng.

....................................................

Ba mươi tháng tám năm nay
Có ai còn nhớ cái ngày này không ?
Chiều thu con nước chảy rong
Lục bình man mác trôi lòng vấn vương
Nhớ ai đọng lại giọt sương
Đêm buồn canh vắng sầu thương ngỏ hồn
Viết thơ dạ hỏi bồn chồn
Biết em có hiểu tâm hồn tim tôi.


P/s : TS.TPK 30/8/2014