Thứ Hai, 3 tháng 11, 2014

KHÔNG ĐỀ 131

KHÔNG ĐỀ 131

Đêm đêm tôi mãi gục đầu
Bên trang giấy trắng rót sầu vào thơ
Thương ai chuốc khổ tình chờ
Bao năm xuôi ngược, bây giờ nghe đau.
Mực nồng quyện giấy đêm thâu
Trăng nghiêng cong lưỡi ru sầu trong sương
Gió buồn lất phất đưa hương
Men tình xa lối tìm đường đến tôi.
Dù rằng tình cách xa xôi
Sao lòng cứ nghĩ bờ môi dựa kề
Trách ai quên cả lối về
Bỏ mặc đường cũ, làng quê năm nào.
Thôi thì tìm giấc chiêm bao
Hỏi người phương đó, chừng nào thăm tôi ?
Dù lời ngắn ngủi như vôi
Cũng thấy ấm áp tình tôi dặm trường.

P/s : TS.TPK 04/11/2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét