ĐI ĐÁM TANG
Tuần rồi đưa tiễn một đám tang
Thằng bạn tri âm chết vội vàng
Tuổi xuân chớm nở, vừa đôi chín
Chẳng có vợ con, ít họ hàng.
Sinh thời bè bạn cả trăm người
Đến hồi đưa tiễn được "mười mươi"
Hỏi trong số đó bao người khóc ?
Thương xót bạn tôi khuất cuối đời.
Đường này không ai dám ước mơ
Vậy mà nó mãi cứ đợi chờ
Từng giây, từng phút luôn réo gọi
Bấp chấp là ai, cũng phải ngờ.
Đời ai cũng sẽ có một lần
Sớm muộn rồi đây mất người thân
Đau buồn thảm khổ rơi dòng lệ
Tử biệt sinh ly thiệt quá gần.
Quy luật từ xưa đã có rồi
Sống chết là lẽ thường tình thôi.
Sinh ra lớn lên, rồi già yếu
Đến lúc cõi đời giã biệt thôi.
Rồi đây đến ngày tới lượt tôi
Có ai thương khóc kẻ mất rồi
Nén nhang hương thầm không người đốt
Còn lại trang thơ facebook thôi.
P/s: TS.TPK 2010
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét