Thứ Bảy, 3 tháng 5, 2014

TRĂNG


TRĂNG

Trăng mười tám soi dòng con nước chảy
Nước lững lờ để mặc ánh trăng nghiêng
Cánh bèo tàn, chất chở mối tình phiền
Sông nước ơi! Đừng làm bèo tan rã
Nhìn bèo tan lệ nhạt nhòa lã chã
Ánh trăng sầu muốn từ giã về tây
Mặt nước sông cuồng dại vội đong đầy
Như muốn nén khối tình tôi tận đáy
Lời thơ cuối xin gửi dòng nước chảy
Bút nghiên dòng cũng vội gãy theo thơ
Từ hôm nay và mãi đến bao giờ
Xin sông nước xóa mờ người viễn khách.

P/s: TS.TPK 2004



Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét