LỠ CHUYẾN TÌNH YÊU 4
Không giờ rồi cớ sao tôi thức mãi
Giữa đêm trường với nỗi nhớ người yêu
Từng giọt sương mang hơi lạnh điều hiu
Từng nhịp thở với nỗi lòng quạnh quẽ.
Bao tâm sự biết cùng ai san sẽ
Bao vui buôn biết chia sớt cùng ai
Nhìn thế gian với giọt lệ trải dài
Nhìn nhân thế với "mặt cuồng" cay xé.
Từng cơn gió thổi qua tim nhè nhẹ
Xao xuyến lòng hòa tuyệt vọng, bâng khuâng
Người si tình chịu vạn mũi tên thần
Đâm xuyên thẳng qua trái tim đau khổ.
Bước vào thu từng hạt mưa rơi đổ
Bao lá vàng vội lặng lẽ tuôn sa
Buồn làm sao ! Trong những lúc chiều ta
Khi hình bóng người tình trong ảo tưởng.
Đêm hôm nay, khói thuốc bay nghìn hướng
Như kiếm tìm hình bóng của người xưa
Đã một thời hò hèn dưới bóng dừa
"Trăng mười tám" sao nõn nà quá nhỉ ?
Ngồi đọc lại những trang thơ hồi kí
Đẹp tuyệt vời ! Ôi lãng mạn làm sao !
Kỉ niệm xưa đọng lại quá ngọt ngào
Sao ai nỡ ra đi không từ giã ?
Cuộc đời tôi, tôi trao em tất cả
Em là người chiếm giữ trái tim tôi
Thế mà em đã vội bước đi rồi
Chắc có lẽ suốt đời tôi sẽ khổ.
Bước sang thu thời gian qua mấy độ
Đã bốn lần lá rơi rụng em ơi !
Đã bốn lần tôi đau khổ tơi bời
Nhưng chẳng có bức thư nào thăm hỏi.
Đêm từng đêm tôi ngồi bên sương khói
Giá buốt lòng, biết em hiểu hay chăng ?
Chợt tình cờ tôi gặp chiếc sao băng
Tôi vội vã mừng thầm qua lời nguyện.
Tuy xa cách nhưng lòng tôi lưu luyến
Vẫn nhớ hoài hình bóng ở phương xa
Từng nụ cười với giọng nói ngọc ngà
Như sống lại trong tôi bao tiếc nuối.
Tôi còn nhớ đêm hẹn hò sau cuối
Nước mắt ai đã ướt đẫm vai tôi ?
Giọt lệ ai đã cay xé hôn tôi ?
Sao giờ lại, người quên nhanh quá vội ?
Tôi thừa biết, tôi là người có lỗi
Lỗi là do tôi đã chọn lầm người
Bởi thế nên tôi lỡ khóc lỡ cười
Cười lỡ khóc trong đêm dài thanh vắng.
Trách làm chi cho thêm nhiều cay đắng
Trách làm gì cho tan nát quả tim
Chuyện ngày xưa như giấc ngủ im lìm
Mà có lẽ tôi nhớ hoài mãi mãi.
Tôi rất buồn khi biết mình thất bại
Thua người ta qua sức mạnh đồng tiền
Kẽ nghèo nàn chịu đau khổ hiển nhiên
Là qui luật của đất trời tạo hóa.
Trong cõi đời có lắm trò nghiệt ngã
Biết bao người phải ôm lấy đau thương
Chuốc khổ sầu trong những lúc đâm trường
Lệ tình ái thấm dần trong tim đỏ.
Ít dòng thơ hôm nay tôi bày tỏ
Gửi tặng ai cùng bạc mệnh như tôi
Từng một thời đã khổ đứng khôn ngồi
Sầu tê tái trên ái tình trăm ngã.
Người tương tư trái tim buồn tơi tả
Người điên tình sẽ say loạn từng cơn
Người thủy chung ôm kỉ niệm chẳng sờn
Người phụ bạc thì suốt đời lừa dối.
Ngòi bút thắm xin gác vào đêm tối
Quyển sổ thơ xin cất giữ vào lòng
Đợi đến khi thời tiết lúc sang đông
Ta sưởi ấm trong nỗi lòng thương nhớ.
*****************************
Tặng ai tri kỉ hữu duyên
Xem qua cảm thấy lòng phiền đớn đau
Tặng ai từng khổ dạt dào
Một thời từng bị thương đau ái tình.
P/s : TS.TPK Năm 2004