LỠ CHUYẾN TÌNH YÊU 3
Một buổi chiều vào mùa đông giá lạnh
Nàng hẹn tôi đi dạo cảnh hoa viên
Lòng vui mừng tôi vội vã đi liền
Đến thật sớm, nơi công viên chờ đợi.
Giữa cảnh đẹp tâm hồn tôi thơi thới
Liền vội vàng ứng khẩu ít vầng thơ
Để tỏ bày lòng thi sĩ mong chờ
Người tình ái tuyệt trần sao chưa đến ?
Trong khoảnh khắc, hình bóng nàng bước đến
Với nụ cười duyên dáng đẹp thướt tha
Mắt đen huyền, với mái tóc mượt mà
Ôi tuyệt đẹp như mấy chiều nắng xế.
Tôi thản nhiên dìu nàng qua băng ghế
Kêu gọi chè cùng sinh tố trái cây
Để cho nàng được thưởng thức giải khuây
Rồi thỏ thẻ, tôi trao tình tỏ ý.
Nàng dịu dàng trao đóa hoa thiên lý
Gửi tặng tôi nàng nói tiếng chân thành
"Dù mai này em dẫu có xa anh
Em vẫn nhớ hình bóng chàng thi sĩ"
Tôi ngạc nhiên rồi suy tư ngẫm nghĩ
"Phải chăng là nàng thốt tiếng giã từ
Bỏ lại tôi một chiếc gành tương tư
Bao tuyệt vọng như thuyền xa bến đỗ".
Nàng xúc động rồi nghẹn ngào thố lộ
"Rằng hôm nay có một kẻ giàu sang
Cùng mối mai và gia quyến họ hàng
Muốn ngỏ ý cưới em về làm vợ.
Vì đói nghèo nên nhà em thiếu nợ
Phải buộc lòng chấp thuận với bao điều
Giờ lòng em thật chua xót thật nhiều
Khi xa vắng người tình em ấp ủ.
Cuộc đời em như loài hoa có chủ
Như chim quyên đã sớm lội vào lòng
Xin anh đừng chờ đợi với ước mong
Hãy quên bỏ chớ đừng nên tiếc nuối.
Nàng nói xong rồi hôn tôi lần cuối
Lệ tuôn dòng khi nói tiếng "chia tay"
Giã từ tôi nàng trở gót quay hài
Ôm đau khổ cùng nỗi sầu ly biệt.
Tôi thầm trách ông Trời sao cay nghiệt
Nỡ rẽ chia đôi tình ái tim vàng
Số phận nàng rồi sẽ bước sang ngang
Bao cay đắng âm thầm tôi khổ lụy.
Bởi thế gian nỗi lòng người chung thủy
Phải đầm đìa với giọt lệ tan thương
Nhận sầu đau khi tình ái lỡ đường
Nuốt lệ thảm khi cuộc tình khờ dại.
Sổ tình ái, đời tôi xin ghép lại
Như phả che một lớp đất tuyệt tình
Ngày lẫn đêm với nỗi nhớ trăm nghìn
Ai thấu được nỗi lòng chàng thi sĩ ?
P/s: TS.TPK 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét