Chủ Nhật, 31 tháng 8, 2014

TỔNG KẾT SINH NHẬT

TỔNG KẾT SINH NHẬT

Hôm nay, tổng kết tiệc qua
Tớ đây dư được cây ba lượng vàng
Bán xong, tớ lấy tiền sang
Mua chiếc A-lac chở nàng đi chơi.

Xiết ga, nàng nhéo quá trời
Sao chạy dữ vậy, em thời bệnh tim
Tôi đây không nói lặng im
Định chạy như thế để tìm chốn ôm.

Cám ơn bè bạn gần xa
Giúp cho chú tiểu nhiều quà cầm tay
Chân thành cảm tạ hăng say
Năm sau xin nhớ......quà này gấp đôi.

P/s : TS.TPK 31/8/2014



Sinh nhật tôi 2

SINH NHẬT TÔI (2)

Giờ này tôi được trào đời
Tôi cất tiếng khóc, gọi mời niềm đau
Nhà nghèo thiếu trước hụt sau
Cha thời rước mụ, mẹ đau trăm nghìn. 

Năm hơi, mẹ rặn quặn mình
Tôi đây mới chịu nghiêng mình chui ra
Giờ đây ngồi nhớ xót xa
Công ơn cha mẹ thật là quý thay.

Tôi đi hết quãng đời dài
Không ai cho được hình hài hôm nay
Đôi lời chú tiểu tỏ bày
Đời này đời khác ơn dày khắc ghi.

P/s : TS.TPK 30/8/2014




Sinh nhật tôi 1


SINH NHẬT TÔI (1)

Hôm nay sinh nhật của tôi
Biết bao kỉ niệm dậy khơi liên hồi
Năm nào hai đứa chung đôi
Thổi đèn cắt bánh, kề môi ngọt nồng.

Bây giờ em đã sang sông
Còn anh ở lại ru lòng nhớ em
Chẳng quà, không có bánh kem
Một mình độc bước, khát thèm đơn côi.

Đời tôi, số bạc như vôi
Yêu trong lầm lỡ, nghẹn lời đắng cay
Cám ơn ! Em tặng quà này
Anh luôn giữ mãi dù cay xé lòng.

....................................................

Ba mươi tháng tám năm nay
Có ai còn nhớ cái ngày này không ?
Chiều thu con nước chảy rong
Lục bình man mác trôi lòng vấn vương
Nhớ ai đọng lại giọt sương
Đêm buồn canh vắng sầu thương ngỏ hồn
Viết thơ dạ hỏi bồn chồn
Biết em có hiểu tâm hồn tim tôi.


P/s : TS.TPK 30/8/2014




Thơ mời


THƠ MỜI

Ngày mai sinh nhật tới rồi
Bây giờ chú tiểu ngỏ lời chút nha
Kính mời ! Bè bạn hết nhà
Nam thanh, nữ tú, đàn bà, đàn ông.

Chớ đừng ngần ngại trong lòng
Cùng nhau dự tiệc rượu nồng chung vui
Mừng ngày chú tiểu trào đời
Đừng tặng quà cáp, nặng người xách mang.

Có tặng, thì tặng bạc vàng
Chớ tặng thứ khác ngỡ ngàng túi tôi
Mong rằng qua tiệc này rồi
Chú tiểu sẽ sắm xe hơi nhà lầu.

Bảy từng có lính canh hầu
Có nhiều cô gái đang chầu đón tôi

P/s : TS.TPK 29/8/2014



Nghiện thơ


NGHIỆN THƠ

Gần cuối thu, nhớ thương hoài nhỉ !
Buồn làm chi, mộng mị hết rồi
Anh giờ đây, lặng lẽ đơn côi
Từng nhịp sống dần trôi năm tháng.

Đất tha phương dễ đâu kiếm bạn
Để cho anh trút cạn nỗi lòng
Ngày lẫn đêm bên chiếc phòng không
Thơ trỗi nhịp nghe lòng nức nở.

Mỗi bài thơ là niềm nhung nhớ
Mỗi câu thơ chất chở nỗi sầu
Có đôi khi muốn chấm dứt câu
Lòng lại nghĩ càng đau viết tiếp.

Anh yêu thơ phải chăng cái nghiệp
Cứ viết hoài nối tiếp chẳng dừng
Em đọc xong, sao thấy dửng dưng
Cho anh thấy buồn rưng nước mắt.

Anh muốn biến thơ thành dao cắt
Gọt tim em và cắt phủ phàng
Cho đời anh bớt nỗi mênh mang
Làm như thế bẽ bàng không nhỉ ?

P/s : TS.TPK 26/8/2014




Thứ Bảy, 23 tháng 8, 2014

Kiếp nghèo

.................KIẾP NGHÈO......................
............( Song thất lục bát)................

Có những lúc không tiền không bạc
Vẫn thản nhiên an lạc dạo chơi
Dạo đây, dạo đó khắp nơi
Nhưng không dám gặp dáng người mình yêu

Sợ bất chợt người yêu gặp được
Mời ăn kem uống nước chỗ sang
Tiền đâu bao trả cho nàng?
Thiệt là dau khổ cho chàng THƯ SINH

Trên thế gian trăm nghìn nổi khổ
Khổ "bạc tiền" và khổ chữ "yêu"
Còn tôi khổ cả hai chiều
Em ơi! Có thấu được điều này không?

P/S: TS.TPK 09/03/2014



Trung thu của bé nghèo


TRUNG THU CỦA BÉ NGHÈO

Con kẻ giàu chơi lồng đèn lộng lẫy
Con kẻ nghèo bư lấy kiếm chén cơm
Con kẻ sang quần áo nực mùi thơm
Con kẻ khó lom khom khi chiều tối

Trung thu đến lòng trẻ thơ dậy trỗi
Náo nức vui được áo mới, nhận quà
Được lồng đèn, bánh pía của mẹ cha
Được rảo bước xa hoa trên vạn lối.

Có cậu bé lang thang trong chiều tối
Mang sin-gum chạy hối hả khắp nơi
Quanh công viên đầy ắp tiếng gọi mời
Cô với chú, cho cháu mời cây kẹo

Bạn bè em, có đứa thì chọc ghẹo
Thấy em buồn, quá nhạt nhẽo làm sao
Ủng hộ em vài cây kẹo ngọt ngào
Tôi cảm thấy đời em sao quá khổ.

Rồi bất chợt gặp lại em sau đó
Trên con đường lối ngõ vắng thưa người
Ổ bánh mì, bịt nước mía chưa vơi
Em lặng lẽ bước về nơi cuối phố.

P/s : TS.TPK 23/8/2014



Con đường xưa


CON ĐƯỜNG XƯA

Mưa lại về trên con đường lối cũ
Hiu hắt buồn, ủ rũ lá vàng rơi
Gió vi vu từng nhịp chẳng thành lời
Than trách mãi, do người xưa lỗi hẹn.

Con đường này, một thời ta tìm đến
Những cái nhìn len lén quá thân thương
Rồi một hôm em giã biệt lên đường
Em để lại mùi hương trên thảm cỏ.

Từng buổi chiều hoàng hôn anh ra đó
Gợi chút tình, tìm lại gió hương xưa
Hôm nay buồn, sao trời đổ cơn mưa
Tìm chẳng được hương thừa trong làn gió.

Mưa sa giông mùa này như nghiêng chở
Bao vui buồn kỉ niệm thuở vào yêu
Còn không em ? Hay lạc mất tiêu điều ?
Cho anh biết nét kiêu sa còn thắm.

Em có biết, anh mãi luôn khắc đậm
Nét diễm kiều sâu thẳm đẹp mênh mang
Lời thơ anh chất phác viết vội vàng
Chắc có lẽ tim gan em chưa nhói.

Mình xa nhau trong niềm yêu hờn dỗi
Đừng so đo cái lỗi thuộc về ai
Chỉ cầu mong đời tiếp bước nối dài
Cho em được vui say trong hạnh phúc.

P/s : TS.TPK 22/8/2014



Lững lờ


LỮNG LỜ

Thuyền anh xuôi ngược lững lờ
Tìm đâu bến đậu, nẻo chờ mai sau ?
Dòng đời còn nhuốm úa màu
Anh chưa lộ diện bởi sầu còn vương
Tiếc thay cho kiếp tha phương
Đêm mơ, ngày nhớ buồn thương canh dài
Dù cho sóng vỗ gió lay
Đơn thuyền, độc lái chèo hoài em ơi !

P/s : TS.TPK 20/8/2014




Uống rượu đêm khuya


UỐNG RƯỢU ĐÊM KHUYA

Đêm khuya rượu sắp nghiêng bầu
Men tình chưa cạn, men sầu chưa vơi
Một ly nghiêng ngửa đất trời
Hai ly ta thấy cuộc đời éo le
Ba ly đầu thấy tê tê
Đến ly sau cuối thấy mê muốn nằm.
Bạn bè mỗi đứa xa xăm
Cho nên ta nhậu âm thầm mình ta.

Hôm nay mời hết cả nhà
Cùng nhau đối ẩm thơ ca tình buồn.

P/s : TS.TPK 17/8/2014



Thứ Bảy, 16 tháng 8, 2014

Không đề 128


KHÔNG ĐỀ 128

Nỗi suy tư, đêm nay về bất chợt
Mang nỗi buồn ngơn ngớt đến cho tôi
Giữa canh khuya tăm tối lạnh bồi hồi
Ta cảm thấy dòng đời sao ngán ngẩm.

Ngoài hiên trời gió mưa đang rên thảm
Trong lòng tôi khắc chạm bóng hình ai ?
Nghĩ vu vơ trong than trách... thở dài
Chắc có lẽ "kiếp này" "đen" lắm nhỉ ?

Đời tay trắng, tôi nào mơ với nghĩ
Chỉ mỉm cười, nuôi chí mộng thời gian
Mặc cho người chen chúc dọc với ngang
Ta giản dị đầu hàng không tranh đấu.

Thơ tôi viết bài này em có thấu
Quá vội vàng che giấu nét bâng quơ
Còn một từ, đang thiếu sót trong thơ
Chắc có lẽ từ từ em sẽ hiểu.

P/s: TS.TPK 24/8/2014




Bến hẹn


BẾN HẸN

Chiều hoàng hôn, trên bờ sông dần tắt 
Anh thấy buồn quặn thắt nỗi suy tư
Từng bước chân qua nỗi nhớ chần chừ
Bao kỉ niệm, dường như là ký ức.

Anh mơ ước thời gian kia trôi ngược
Cho chúng mình, sẽ được mãi gần nhau
Đời của anh xóa hết khổ sầu đau
Chẳng thơ thẩn, dạt dào qua từng ngõ.

Còn giờ đây, mỗi chiều anh cùng gió
Hát du dương bày tỏ những vầng thơ
Mang suy tư trong tiềm thức mong chờ
Trên bến hẹn, tuổi thơ ta tìm đến.

Từng "nỗi nhớ" ngấm ngầm thành "căn bệnh"
Anh bao lần ước định diệt nó đi
Không hiểu sao vi-rút nó quá lì
Sức đề kháng của anh thì giới hạn.

Tôi tha thiết cầu xin đến các bạn
Chỉ dùm tôi một chén thuốc thần tiên
Để cho tôi giải tỏa hết ưu phiền
Tha Phương Khách thề nguyền xin đa tạ.

P/s : TS.TPK 15/8/2014



Không đề 127


KHÔNG ĐỀ 127

Tối hôm qua tìm vào lối mộng
Anh thấy mình lạc lõng bơ vơ
Xóa đi nỗi nhớ, nẻo chờ
Sao lòng anh mãi dại khờ nhớ thương.

Chắc có lẽ tìm đường chốn cũ
Quay trở về ấp ủ tình xưa
Lời thơ vọng tiếng xa đưa
Gửi qua cơn gió lướt đùa đến em.

Tuy xa cách nỗi niềm thương nhớ
Dù đôi ta chưa nợ, chẳng duyên
Lòng anh đã lỡ thề nguyền
Không yêu ai nữa, thấm chuyên nỗi sầu.

Tình dang dở càng đau em hỡi !
Bao vui buồn anh gửi vào thơ
Mong rằng tìm được chữ ngờ
Mai sau duyên thắm đường tơ vuông tròn.

P/s : TS.TPK 13/8/2014



Không đề 126


KHÔNG ĐỀ 126 

Nay đem hết thư tình đốt sạch
Chấm dứt đi tai ách đường tình
Trả em lối mộng điêu linh
Trả em thương nhớ bóng hình qua tim.

Xin gửi lại nỗi niềm anh nợ
Chối bỏ đi lối khổ sầu nhung
Con tim buốt giá vô cùng
Như là bản án, kêu "chung thân tù"

Anh lê bước, đêm thu hoang vắng
Hứng hạt sương khoảng lặng hư vô
Góp gom kỉ vật xuống mồ
Lập bia tưởng niệm, tại khờ mới yêu.

Trang hành lý mang nhiều bỡ ngỡ
Kể từ nay anh sợ chữ tình
Dòng đời nghiêng ngã điêu linh
Đời anh chưa hiểu số mình ra sao ?

P/s : TS. TPK 12/8/2014



Thứ Bảy, 9 tháng 8, 2014

Không đề 125


KHÔNG ĐỀ 125

Em ơi ! Anh lỡ yêu rồi
Làm sao ngăn được bồi hồi con tim
Hoàng hôn, dần tắt im lìm
Lướt vào bóng tối nhẹ tìm đêm thâu.

Nỗi lòng anh rất khổ sầu
Tìm vào khoảng vắng, dệt câu thơ tình
Nhiều đêm thức trắng một mình
Anh gom tất cả bóng hình vào thơ.

Lỡ mai tình hết lối chờ
Bài thơ còn đó, nẻo khờ anh mang
Đường tình muôn ngõ vô vàn
Đục trong chỉ biết thời gian trả lời.

Thơ tình vài khổ chơi vơi
Mong em thấu cạn từng lời anh ghi
Tiếc thương cho kiếp tình si
Cam tâm tự trói kéo ghì chữ "yêu"

P/s : TS.TPK 07/8/2014



CHIỀU BUỒN TRÊN ĐẤT KHÁCH


CHIỀU BUỒN TRÊN ĐẤT KHÁCH

Chiều đất khách, nghe hồn đau trỗi dậy
Cảnh tha phương, nhuốm lại nỗi nhớ nhung
Thương người cha, gian khổ cực khốn cùng
Bao vất vả, chưa từng than với trách.

Người vắng số khi tôi còn cắp sách
Bỏ lại tôi giữa ngóc ngách dòng đời
Nhờ mẹ hiền đùm bọc dạy đến nơi
Cho ăn học, để đời không hổ thẹn.

Mùa Vu Lan, con nghe lòng nghèn nghẹn
Thương mẹ hiền, nghĩ đến nhớ công cha
Mẹ giờ đây khi độ tuổi quá già
Con chỉ biết, khấn nguyền qua lời nguyện.

P/s : TS.TPK 07/8/2014