KHÔNG ĐỀ 128
Nỗi suy tư, đêm nay về bất chợt
Mang nỗi buồn ngơn ngớt đến cho tôi
Giữa canh khuya tăm tối lạnh bồi hồi
Ta cảm thấy dòng đời sao ngán ngẩm.
Ngoài hiên trời gió mưa đang rên thảm
Trong lòng tôi khắc chạm bóng hình ai ?
Nghĩ vu vơ trong than trách... thở dài
Chắc có lẽ "kiếp này" "đen" lắm nhỉ ?
Đời tay trắng, tôi nào mơ với nghĩ
Chỉ mỉm cười, nuôi chí mộng thời gian
Mặc cho người chen chúc dọc với ngang
Ta giản dị đầu hàng không tranh đấu.
Thơ tôi viết bài này em có thấu
Quá vội vàng che giấu nét bâng quơ
Còn một từ, đang thiếu sót trong thơ
Chắc có lẽ từ từ em sẽ hiểu.
P/s: TS.TPK 24/8/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét