Thứ Bảy, 28 tháng 3, 2015

CHÁN ĐỜI

CHÁN ĐỜI 

Ta chán ngán sự đời nhiều thứ
Nên đôi khi muốn dự phong ba
Ra vào mỗi bước xót xa
Vòng qua, đứng lại nghĩ ra nhiều điều.
Sợ chị tư réo kêu chầu hụi
Cảnh không tiền lủi thủi trốn chui
Nhiều khi cảm thấy ngậm ngùi
Muốn lìa khỏi xứ, tìm vui riêng mình.
Sự ra đi lặng linh thú tội
Với bản thân trăm nỗi chán chường
Độc hành phiêu lãng muôn phương
Kiếm tìm một nửa tình thương đang chờ.
Nhưng lại sợ chữ "ngờ" nhân thế
Cuốn lôi ta vào bể hồng trần
Nửa đi, nửa lại bâng khuâng
Ngập ngừng chưa biết dừng chân chốn nào ?
P/s : TS.TPK 26/3/2015


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét