TRẢ LINH HỒN ANH
Xin em trả hồn anh về chốn cũ
Cho xác thân thoát nhớ chuyện sầu thương
Từ lâu rồi, hồn trôi dạt tha phương
Thầm đeo đuổi sầu vương từng khoảnh khắc.
Cho xác thân thoát nhớ chuyện sầu thương
Từ lâu rồi, hồn trôi dạt tha phương
Thầm đeo đuổi sầu vương từng khoảnh khắc.
Xác không hồn cuộc đời như bế tắc
Hồn không thân, trội dạt biết về đâu ?
Một trong hai sẽ đau khổ cơ cầu
Mong hòa hợp chụm đầu không ngăn cách.
Hồn không thân, trội dạt biết về đâu ?
Một trong hai sẽ đau khổ cơ cầu
Mong hòa hợp chụm đầu không ngăn cách.
Chắc tại em, nên cả hai thử thách
Xa rời nhau trong phiền trách đậm sâu
Sống lẻ loi, hồn lạc mất, thân sầu
Anh xin lại buổi đầu tiên gặp gỡ.
Xa rời nhau trong phiền trách đậm sâu
Sống lẻ loi, hồn lạc mất, thân sầu
Anh xin lại buổi đầu tiên gặp gỡ.
Nét diễm kiều trong thơ ngây em đó
Thoáng nhẹ nhàng, sao nỡ cướp hồn anh
Lời thơ buồn như nhịp thở mong manh
Dần tìm lại chính mình thôi em nhé!
Thoáng nhẹ nhàng, sao nỡ cướp hồn anh
Lời thơ buồn như nhịp thở mong manh
Dần tìm lại chính mình thôi em nhé!
P/s : TS.TPK 17/3/2015
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét