Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Khi trời đã sang thu


KHI TRỜI ĐÃ SANG THU

Em ơi ! Trời đã giao mùa
Từng cơn gió nhẹ lướt đùa qua tim
Yêu em chết cả nỗi niềm
Sầu thương khắc khoải đi tìm trong mơ.

Giờ đây, anh học chữ khờ
Chữ buồn, chữ nhớ, chữ chờ cho xong
Học cho cố gắng nằm lòng
Để em hiểu được tình nồng anh trao.

Đường đời, bước thấp bước cao
Đôi chân trĩu nặng, gọt bào thời gian
Yêu em chuốc khổ vô vàn
Bao lần lá rụng nát tan cõi lòng.

P/s: TS.TPK 30/6/2014



Nỗi đau không lời

NỖI ĐAU CỦA TÔI

Lần thứ nhất quả tim tôi tan nát
Lần thứ nhì tôi dào dạt từng đêm
Lần thứ ba tôi thức trắng bên thềm
Lần thứ tư xót xa trong ánh mắt
Lần thứ năm tâm hồn tôi buộc chặt
Lần thứ sáu lòng se thắt từng cơn
Lần thứ bảy tôi lại bị dỗi hờn
Lần thứ tám trang thơ tôi dang dỡ
Lần thứ chín tôi ôm niềm nhung nhớ
Lần thứ mười tôi từ giã tình yêu.

Lần mười một tôi đau xót tiêu điều
Lần mười hai dầm sương trong chờ đợi
Lần mười ba tôi với tay không tới
Lần mười bốn tôi đã nói yêu ai
Lần mười lăm tôi đau khổ đọa đày
Lần mười sáu ra đi trong đêm tối
Lần mười bảy tim cuồng kêu vang vội
Lần mười tám tôi trôi nổi tha phương
Lần mười chín bước sương gió dặm trường
Lần hai mươi say cuồng trong men rượu

Lần hăm mốt con tim tôi tự nhủ
Lần hăm hai tôi bị tiếng rẽ khinh
Lần hăm ba tôi khắc khoải thất tình
Lần hăm bốn bẻ đi ngòi bút thắm
Lần hăm lăm sang đò tình bị đắm
Lần hăm sáu tôi đã vuốt tóc ai
Lần hăm bảy em ngoảnh mặt bước dài
Lần hăm tám đắng cay trong thầm lặng
Lần hăm chín khói thuốc buồn đêm vắng
Lần ba mươi tôi thoái ẩn giang hồ

Từ hôm nay và mãi đến bao giờ
Xin đừng nhắc tên nghèo không may mắn
Có phải chăng một ngày là cay đắng
Suốt con trăng tôi chẳng sót một ngày
Bao năm liền tôi chờ đợi miệt mài
Chờ năm nhuận một ngày em sẽ đến.

P/s: TS.TPK 29/6/2014


Thứ Hai, 23 tháng 6, 2014

Chập chừng

CHẬP CHỪNG
*******
Chiều nay anh thấy nghẹn lòng
Cơn mơ dập tắt trong vòng suy tư
Lời thơ rót nhẹ từ từ

Tim anh cảm nhận dường như cạn dần
Tình ta đôi lúc bâng khuâng
Khi hờn, khi dỗi, khi gần, khi xa
Có khi ta lại quên ta
Cõi hồn tắt lịm chưa hòa vào thân.

Lỡ vay em chút tình gần
Anh đành trả nợ khép dần qua thơ
Đường xa mới biết sức chờ
Nẻo gần chưa hiểu cái khờ dửng dưng

Muốn quên tim bảo: "thôi đừng"
Van xin nán lại chập chừng vào yêu.



P/s: TS.TPK 23/6/2014


Suy nghĩ trẻ thơ


SUY NGHĨ TRẺ THƠ

Thà làm trẻ thơ được thảnh thơi
Chứ làm người lớn thảm tơi bời
Học yêu, học nhớ, học thương vội
Học ghét, học ghen, khổ lại mời.

P/s: TS.TPK 22/6/2014


Thứ Tư, 18 tháng 6, 2014

Ngã 3 đường


NGÃ 3 ĐƯỜNG

Bản thân khó xử nỗi niềm
Thằng TÂM, thằng TRÍ, thằng TIM si tình
Ba thằng lộn xộn bực mình
Thằng yêu, thằng nhớ, thằng xin quên dần.

Thằng TÂM nói : "Đừng gần sắc dục
Hãy quên đi những lúc gần nhau
Để tâm yên tịnh thanh cao
Không còn vướng bận dạt dào yêu đương".

Thằng TIM nói : "Lỡ thương sau nỡ
Ráng yêu cho thắm nợ tình duyên
Tình yêu đã lỡ thề nguyền
Sao ai lại nỡ chia uyên, rẽ bầy ?".

Thằng TRÍ nói : "Quên ngay càng tốt
Nhớ làm chi cho nhọc tấm thân
Tôi đây muốn xóa bâng khuâng
Muốn quên, lại nhớ càng tăng nỗi sầu".

Ai là người thâm sâu ý nghĩ ?
Hãy giúp tôi chọn kĩ con đường
Nên quên hay cố yêu đương
Để cho tớ chọn con đường đúng đây.

P/s: TS.TPK 18/6/2014




Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Không đề 119

KHÔNG ĐỀ 119

Cuối tuần ở không cũng thấy sầu
Lặng lẽ buồn tênh nhớ về đâu ?
Chênh chếch nỗi lòng qua thơ vắn
Ngậm bút, nghiên đầu... nhớ đâu đâu.

Có ai rãnh rỗi giống như tôi
Lướt wed ngày đêm khổ khôn ngồi
Chẳng màng lo nghĩ đời trôi nổi
Đủ ấm, vừa no thế là rồi.

Muốn kiếm một người nói chuyện chơi
Bày tỏ văn thơ ý đôi lời
Bạn bè facebook mình nhiều lắm
Chả biết tìm ai để xin mời.

Đêm qua nằm mơ giấc mộng say
Thấy mua vé số trúng lai rai
Sau đó được trúng lô độc đắc
Cảm thấy vui thay giấc mộng dài.

P/s: TS.TPK 15/6/2014


Học trò phương xa

HỌC TRÒ PHƯƠNG XA

Bao năm xa cách quê hương
Hôm nay trở lại thăm trường mến yêu
Bùi ngùi xót dạ điều hiu
Tóc thầy chắc đã bạc nhiều hơn xưa.

Dọc theo lớp cũ song thưa
Nhìn vào phòng học bảng chưa phai màu
Nhìn lên phượng vĩ ngày nào
Đã từng thu hút biết bao học trò.

Bây giờ phượng đã cao to
Nghiêng mình say đắm ru hò gió sương
Từng hàng ghế đá thân thương
Đang nằm lặng lặng lẽ giữa trường chơi vơi.

Ngày xưa tôi cũng một thời
Rong chơi bỏ học, phạt nơi chốn này
Ngày nay cảnh cũ còn đây
Thời gian đã vội chia hai nẻo đường.

Chợt nhìn ra giữa sân trường
Thấy người thấy giáo thân thương thuở nào
Tôi liền vội bước đến chào
Thầy liền vui vẻ gật đầu chào tôi.

Lòng tôi bỗng chợt bồi hồi
Xuyến xao nhớ lại một thời đã qua
Một thời tôi được người cha
Dạy từng kiến thức để ra với đời.

Dù cho phiêu bạc chân trời
Lòng tôi nhớ mãi về nơi chốn này
Ngồi cùng tâm sự với thầy
Thời gian bỗng vội chia tay đôi đường.

Ít dòng chữ nhỏ thân thương
Kính dâng thầy với tình thương đậm đà.

P/s: TS.TPK 2003

Thu buồn

THU BUỒN
Bất chợt thu lại về
Lá vàng rơi lặng lẽ
Thế rồi có một kẻ
Thẩn thờ nhìn mây bay.
Biết bao điều muốn nói
Từ nhiều độ thu sang
Kết cục lại ngỡ ngàng
Mấp máy chẳng thành câu.
Cái thời học phổ thông
Hai đứa học chung phòng
Tiếng yêu chưa dám ngỏ
Tiếng đời chưa hiểu thông.
Hôm nay tôi đã hiểu ...
Thì em sắp có chồng
Phương trình đành phải chịu
Nhận nghiệm làm số 0
Dù nghiệm là số mấy
Nhưng tôi vẫn nhớ hoài
Ẩn số nằm trên giấy
Bình phương cũng sẽ sai.
P/s: TS.TPK 2003


Thứ Sáu, 13 tháng 6, 2014

Không đề 118


KHÔNG ĐỀ 118

Anh lặng lẽ mỗi chiều qua con phố
Kiếm tìm em trong cơn gió hoàng hôn
Anh lê chân mang trĩu nặng bồn chồn
Bước khập khiễng qua ngỏ hồn đen bạc.

Anh sẽ đi trong nỗi niềm ngơ ngác
Nỗi thẩn thờ khi tình nhạt phôi pha
Biết làm sao, khi tình chối bỏ ta
Anh chỉ biết nhìn đời qua hờn dỗi.

Khơi nhớ nhung qua cơn say gió thổi
Dệt lời thơ qua từng lối thời gian
Cho cơn mơ được nhung nhớ nồng nàn
Anh sẽ được, vòng tay ôm nồng cháy.

Giữa thời gian với anh đang đua chạy
Mỗi một ngày như xích lại gần thêm
Nỗi ước ao như nhẹ lối đưa tìm
Từng hạt bụi đang dần thêm bao phủ.

P/s: TS.TPK 13/6/2014



Thứ Năm, 12 tháng 6, 2014

Không đề 117


KHÔNG ĐỀ 117

Em ơi ! Giấc ngủ chưa tàn
Cơn mơ chập chửng, bàng hoàng xuyến xao

Tình anh lỡ, thầm trao em vội
Bằng lời thơ, bằng nỗi nhớ mong
Điểm tô từng phút tình nồng
Cớ sao ai nỡ tắt lòng mỗi khi ?

Anh nắm chặt cố ghì níu kéo
Buộc sợi thương qua nẻo thời gian
Dòng đời dù có mênh mang
Bao nhiêu trắc trở lầm than cam đành.

Chưa sang thu lòng anh lơ lửng
Lá chưa rơi, anh rụng mất dần
Bước chân gọi hỏi bâng khuâng
Bao giờ dừng lại được gần bên em ?

Thơ anh mãi ca niềm mong mỏi
Quấn quýt nhau gọi hỏi mỗi khi
Vài dòng tâm sự thầm thì
Của người lãng tử chân đi bước dài.

P/s: TS.TPK 12/6/2014





Thứ Tư, 11 tháng 6, 2014

Không đề 116


KHÔNG ĐỀ 116

Sáng hôm nay, bình minh trỗi dậy
Thơ tình buồn ngoe nguẩy tuôn rơi
Lòng anh muốn chặn, nghỉ ngơi 
Thế mà nó mãi tuôn rơi dạt dào.

Anh muốn nén thơ vào bóng tối
Xóa sổ đi cái nỗi ngất ngây
Lời thơ từng lúc chua cay
Tim em nay đã dần chay mất rồi.

Chẳng cảm nhận tình côi đơn lẽ
Nỡ vô tâm quên kẽ suy tư
Từng đêm gào thét tâm tư
Hỏi sao em nỡ khai trừ quên anh ?

Lòng nghèn nghẹn tình đành không nỡ
Muốn quên em nhưng sợ buồn phiền
Ngẫm đi nghĩ lại sầu riêng
Thẩn thơ nhiều lúc lòng miên man buồn.

Thơ lắm lúc tình cuồng khó tả
Nhớ hình em khắc họa vào tim
Đợi cho giấc ngủ im lìm
Mong em chợt đến đón tìm hồn anh.

P/s: TS.TPK 11/6/2014




Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Không đề 115

KHÔNG ĐỀ 115
Anh len lỏi, từng bước đi tập tễnh
Vượt thời gian gõ cửa đến tim em
Cánh cửa em, khóa chặt lại giăng rèm
Anh cảm thấy tìm em trong vô vọng.
Mong bài thơ đưa em vào lối mộng
Khuấy lời văn trong nỗi ngóng chờ trông
Bao nhớ thương khắc khoải để trong lòng
Gom thật chặt để chiều đông sưởi ấm.
Có đôi lúc đôi ta như lạ lẫm
Cảm thấy xa trong muôn dặm nghìn trùng
Ngọn lửa tình sao em tắt rồi nung ?
Để anh thấy bập bùng trong bóng tối.
Anh nhớ em qua lời thơ dậy trỗi
Từng lời văn nghe nhức nhói vào tim
Gió chuyển mùa đang lạc nẻo đến tìm
Như mang đến trong anh thêm nỗi nhớ.
Tên của anh bị dòng đời tháo gỡ
Đến chừng nào anh hết nợ tình yêu
Anh sẽ ghi nét chữ đẹp yêu kiều
Để em thấy tình yêu nhiều nỗi khổ.
P/s: TS.TPK 10/6/2014


Không đề 114

KHÔNG ĐỀ 114

Sáng nay, sao mỗi bước chân
Dường như trĩu nặng bâng khuâng cõi lòng
Thu chưa đến ai mong dần tắt
Lá chưa rơi thấy ngặt chờ mong
Đường đời chỗ cạn chỗ nong
Thời gian xa thẳm chờ mong không người ?
Sao ai nỡ gieo cười cợt gió
Vội dùng chi cung nõ xuyên tâm
Biển người rộng lớn xa xăm
Rủi may lạc đạn bắn nhầm thì sao ?
Anh cảm thấy nao nao trong dạ
Mỗi bước đi thấy lạ làm sao
Dường như có vật thể nào
Đang ghì níu kéo phía sau hồn mình.
Thơ tuy ngắn nhưng tình chan chứa
Mỗi một từ chọn lựa kĩ càng
Mong ai đọc được nhói gan
Niềm thông nỗi cảm nhẹ nhàng xót thương.
P/s: TS.TPK 10/6/2014

Thứ Hai, 9 tháng 6, 2014

Không đề 113

KHÔNG ĐỀ 113


Hôm nay xóa tử tên tôi
Thay vào tên mới xem coi thế nào ?
Vận may có được lên cao
Hay là dừng lại chao dao nỗi buồn.
Thu về bao chiếc lá tuôn
Chừng nào hết rụng hết buồn trong mơ
Từng đêm thao thức không giờ
Thơ tình cứ mãi vượt bờ tuôn sa.
Canh khuya sầu lại gọi ta
Mang thương ấp nhớ gửi qua cho nàng
Đường tình ai cắt nhịp sang ?
Lênh đênh lạc bước bẽ bàng tuổi xuân.
P/s: TS.TPK 09/6/2014


Thứ Bảy, 7 tháng 6, 2014

Đón thu

ĐÓN THU
Có nhiều lúc lòng anh tự nhủ
Muốn quên em học ở từ ai ?
Thu về chiếc lá vàng bay
Như tình anh đã lỡ may rụng rồi.
Thời gian sẽ dần trôi năm tháng
Khối tình nào lãng mạn ngày qua
Anh đi lạc nẻo phong ba
Có ai còn nhớ thơ ca hôm nào ?
Đời luôn mang khổ đau ngạo nghễ
Còn anh là nô lệ thời gian
Nó trôi qua quá vội vàng
Không thèm dừng lại hỏi han chút tình
Anh thừa biết tiền - tình sánh bước
Một trong hai chẳng được thiếu nhau
Còn anh thì khổ dạt dào
Hai thằng kia đã nghẹn ngào xa anh.
Bởi thế nên tình anh đành lỡ
Xa em rồi ai nợ ? ai quên ?
Tim anh lạc lõng chênh vênh
Nhớ sầu luôn mãi gọi tên anh hoài.
P/s: TS.TPK 07/6/2014


Tiết kiệm

TIẾT KIỆM
Xài tiền đúng chỗ


Đồng tiền, chén gạo, bát cơm
Làm ra khó nhọc sớm hôm dãi dầu
Nhiều người lặn lội đồng sâu
Tạo ra hạt gạo để cầu ấm no.
Có khi vất vả chẳng no
Vì xài phung phí, tư do đua đòi
Một phần chạy đuổi theo đời
Một phần thì lại "ăn chơi " quá nhiều.
Đến khi tuổi sắp xế chiều
Cảm thấy hạt gạo mến yêu như vàng
Đến chừng tỉnh giấc muộn màng
Trách sao ngày trước "xài sang" bạc tiền.
Phải chi "dành dụm cất riêng"
Ăn cần, ở kiệm để tiền về sau
Lỡ sau gặp bệnh ốm đau
Thì đâu mang khổ dạt dào buồn tênh.
Qua từng dòng chữ thơ trên
Cho thấy "tiết kiệm bạc tiền" là hay.
P/s: TS.TPK 06/6/2014



Thứ Năm, 5 tháng 6, 2014

Không đề 112

KHÔNG ĐỀ 112
Đêm dài canh vắng thưa người
Bỗng dưng có kẻ buồn cười tình si
Rượu bao nhiêu chén sá gì
Thuốc bao nhiêu điếu vùi đi đêm dài
Yêu người chịu lắm chua cay
Không yêu thì chịu đọa đày con tim.
P/s:TS.TPK 06/5/2014



Chủ Nhật, 1 tháng 6, 2014

Không đề 111


KHÔNG ĐỀ 111

Xin đa tạ, những gì em ban cho
Cảm ơn em, cho anh chút tình buồn
Cảm ơn đời, mang dòng lệ trào tuôn
Xin đa tạ, những người tình phụ bạc.

Thơ anh viết rất chân tình mộc mạc
Mỗi lời thơ xuất phát tận đáy lòng
Mỗi lời văn mang ý nghĩa chờ mong
Anh cảm nhận, từng giờ sao trống vắng ?

Từng nhịp tim, chờ thời gian sâu lắng
Gieo nỗi buồn vào khoảng vắng hư vô
Đang đợi em đưa tiễn nó xuống mồ
Chôn thật chặt mối tình vừa chớm nở.

TS.TPK 01/6/2014