Chủ Nhật, 15 tháng 6, 2014

Thu buồn

THU BUỒN
Bất chợt thu lại về
Lá vàng rơi lặng lẽ
Thế rồi có một kẻ
Thẩn thờ nhìn mây bay.
Biết bao điều muốn nói
Từ nhiều độ thu sang
Kết cục lại ngỡ ngàng
Mấp máy chẳng thành câu.
Cái thời học phổ thông
Hai đứa học chung phòng
Tiếng yêu chưa dám ngỏ
Tiếng đời chưa hiểu thông.
Hôm nay tôi đã hiểu ...
Thì em sắp có chồng
Phương trình đành phải chịu
Nhận nghiệm làm số 0
Dù nghiệm là số mấy
Nhưng tôi vẫn nhớ hoài
Ẩn số nằm trên giấy
Bình phương cũng sẽ sai.
P/s: TS.TPK 2003


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét