KHÔNG ĐỀ 117
Em ơi ! Giấc ngủ chưa tàn
Cơn mơ chập chửng, bàng hoàng xuyến xao
Tình anh lỡ, thầm trao em vội
Bằng lời thơ, bằng nỗi nhớ mong
Điểm tô từng phút tình nồng
Cớ sao ai nỡ tắt lòng mỗi khi ?
Anh nắm chặt cố ghì níu kéo
Buộc sợi thương qua nẻo thời gian
Dòng đời dù có mênh mang
Bao nhiêu trắc trở lầm than cam đành.
Chưa sang thu lòng anh lơ lửng
Lá chưa rơi, anh rụng mất dần
Bước chân gọi hỏi bâng khuâng
Bao giờ dừng lại được gần bên em ?
Thơ anh mãi ca niềm mong mỏi
Quấn quýt nhau gọi hỏi mỗi khi
Vài dòng tâm sự thầm thì
Của người lãng tử chân đi bước dài.
P/s: TS.TPK 12/6/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét