Thứ Ba, 10 tháng 6, 2014

Không đề 115

KHÔNG ĐỀ 115
Anh len lỏi, từng bước đi tập tễnh
Vượt thời gian gõ cửa đến tim em
Cánh cửa em, khóa chặt lại giăng rèm
Anh cảm thấy tìm em trong vô vọng.
Mong bài thơ đưa em vào lối mộng
Khuấy lời văn trong nỗi ngóng chờ trông
Bao nhớ thương khắc khoải để trong lòng
Gom thật chặt để chiều đông sưởi ấm.
Có đôi lúc đôi ta như lạ lẫm
Cảm thấy xa trong muôn dặm nghìn trùng
Ngọn lửa tình sao em tắt rồi nung ?
Để anh thấy bập bùng trong bóng tối.
Anh nhớ em qua lời thơ dậy trỗi
Từng lời văn nghe nhức nhói vào tim
Gió chuyển mùa đang lạc nẻo đến tìm
Như mang đến trong anh thêm nỗi nhớ.
Tên của anh bị dòng đời tháo gỡ
Đến chừng nào anh hết nợ tình yêu
Anh sẽ ghi nét chữ đẹp yêu kiều
Để em thấy tình yêu nhiều nỗi khổ.
P/s: TS.TPK 10/6/2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét