Thứ Hai, 30 tháng 6, 2014

Nỗi đau không lời

NỖI ĐAU CỦA TÔI

Lần thứ nhất quả tim tôi tan nát
Lần thứ nhì tôi dào dạt từng đêm
Lần thứ ba tôi thức trắng bên thềm
Lần thứ tư xót xa trong ánh mắt
Lần thứ năm tâm hồn tôi buộc chặt
Lần thứ sáu lòng se thắt từng cơn
Lần thứ bảy tôi lại bị dỗi hờn
Lần thứ tám trang thơ tôi dang dỡ
Lần thứ chín tôi ôm niềm nhung nhớ
Lần thứ mười tôi từ giã tình yêu.

Lần mười một tôi đau xót tiêu điều
Lần mười hai dầm sương trong chờ đợi
Lần mười ba tôi với tay không tới
Lần mười bốn tôi đã nói yêu ai
Lần mười lăm tôi đau khổ đọa đày
Lần mười sáu ra đi trong đêm tối
Lần mười bảy tim cuồng kêu vang vội
Lần mười tám tôi trôi nổi tha phương
Lần mười chín bước sương gió dặm trường
Lần hai mươi say cuồng trong men rượu

Lần hăm mốt con tim tôi tự nhủ
Lần hăm hai tôi bị tiếng rẽ khinh
Lần hăm ba tôi khắc khoải thất tình
Lần hăm bốn bẻ đi ngòi bút thắm
Lần hăm lăm sang đò tình bị đắm
Lần hăm sáu tôi đã vuốt tóc ai
Lần hăm bảy em ngoảnh mặt bước dài
Lần hăm tám đắng cay trong thầm lặng
Lần hăm chín khói thuốc buồn đêm vắng
Lần ba mươi tôi thoái ẩn giang hồ

Từ hôm nay và mãi đến bao giờ
Xin đừng nhắc tên nghèo không may mắn
Có phải chăng một ngày là cay đắng
Suốt con trăng tôi chẳng sót một ngày
Bao năm liền tôi chờ đợi miệt mài
Chờ năm nhuận một ngày em sẽ đến.

P/s: TS.TPK 29/6/2014


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét