GIỌT TỬU GIẢI SẦU
Ngồi buồn nâng chén rượu đào
Uống cho quên hết gian lao cuộc đời
Uống cho say ngất đất trời
Uống cho chìm đắm cuộc đời bần nhân
Đời tôi chẳng có người thân
Chỉ có bầu rượu, thơ văn sớm chiều
Vì nghèo nên chẳng ai yêu
Sớm chiều thơ thẩn quạnh hiu một mình
Ngày đêm bầu rượu bên mình
Là người tri kỷ thâm tình của tôi
P/s: TS.TPK 2004
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét