Thứ Tư, 16 tháng 4, 2014


NÓ

Tôi muốn xé tim tôi thành vạn mảnh
Để nhìn xem nó khờ dại cỡ nào
Để đo xem chở được mấy khổ đau
Mà nó lại quá ngu ngơ đến thế.

Nó muốn khóc nhưng không sao rơi lệ
Có phải chăng nó thấm tự bao giờ
Nó luôn luôn xây đắp một ước mơ
Sẽ chinh phục một bóng hình ai đó.

Nó quên rằng người ta thì giàu có
Còn nó là một khách trọ bên đường
Chỉ dừng chân trong chốc lát đêm sương
Rồi lặng lẽ bước đi vô bờ bến.


Tôi muốn xé muốn vò theo định mệnh
Nhưng bao lần nó tha thiết van xin
Vì thế nên tôi đau xót động tình
Tha cho nó với một con đường sống.


Ngày hôm nay nó si tình trầm trọng
Tôi tiếc thay bởi vì quá sai lầm
Từ hôm nay và mãi mãi nghìn năm
Nó đã chết bởi vì em tất cả.


"Em hãy vui trên xa hoa vạn ngã
Hãy quên đi hình bóng kẻ yêu cuồng".

P/s: TS.TPK 2004


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét