NỖI BUỒN CON ĐÒ
Một bài thơ, đặc biệt gửi đến em
Là chủ đề : viết về con đò nhỏ
Bao năm qua không một ai bày tỏ
Nằm đắm mình trên dòng nước mênh mông.
Ngày lẫn đêm chịu sức nước tuôn dòng
Vẫn cam chịu với cuộc đời bạc phước
Những lúc buồn tôi thì thầm mơ ước
Khách nào qua xin hãy nhớ về tôi.
Để cho tôi an ủi lúc bồi hồi
Nhưng kết cuộc, vẫn chỉ là ảo tưởng
Tôi thảm khổ thì mọi người sung sướng
Gánh gồng mình trên dòng nước buồn tênh.
Từng lượt khách chẳng có tiếng đáp đền
Còn lặng lẽ bước đi không ngoảnh mặt
Nỗi cô đơn, cùng nỗi buồn se thắt
Bao ân tình xin gói trọn vào thơ.
Biết khi nào : cầu nối nhịp đôi bờ
Đến chừng đó tôi sẽ vui - sung sướng
Sẽ chấm dứt nỗi cô đơn mộng tưởng
Như thoát ly sự đau khổ đọa đày.
Những tiếng cười cùng tiếng nói chua cay :
"Đò chạy chậm, ôi thiệt là bực bội"
Sự cực khổ đổi lại câu tức tối
Nỗi u buồn sẽ tiếp tục "bình phương".
Ai qua đò xin hãy rủ lòng thương
Đừng trách mắng đau lòng con đò nhỏ
Mực đã cạn thơ tình đành dang dỡ
Anh mong em hãy ghi nhớ một điều :
Trên thế gian có muôn vạn nẻo yêu
Dù giản dị nhưng tình yêu chan chứa
Anh với em như đôi bờ hẹn - hứa
Nhờ con đò sẽ bắt nhịp tình ta.
P/s: TS.TPK 16/3/2014
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét